Phương Kính Dực dụi mắt, chậm rãi lê chân về phía cổng bệnh viện.
Thật không may, hôm nay cậu lại lần nữa phải thực hiện một ca phẫu thuật cắt bỏ tuyến thể.
Việc cắt bỏ tuyến thể được Phương Kính Dực xếp vào top mười chuyện xui xẻo nhất. Nhiệm vụ của một bác sĩ là cứu người và chữa lành vết thương, nhưng đối với Phương Kính Dực, việc loại bỏ tuyến thể của một người để cứu mạng họ không nằm trong phạm vi đó. Ở thế giới này, tuyến thể không chỉ là một cơ quan, mà còn là biểu tượng giới tính của một cá nhân độc lập, tước bỏ tuyến của một người đồng nghĩa với việc tước bỏ giới tính của anh ta, cho dù người đó có sống sót thì cũng đã trở thành một kẻ khác loài trong xã hội, sẽ trở nên không hoàn chỉnh, phải chấp nhận sự chế giễu và ánh mắt kỳ thị của mọi người.
Việc phải cắt bỏ các tuyến để cứu chữa cho bệnh nhân luôn dễ dàng khiến Phương Kính Dực rơi vào trạng thái suy sụp tinh thần.. Cậu đã phải mất một thời gian dài để chấp nhận sự thật này: trong y học, mạng sống quan trọng hơn tuyến thể; nhưng trong thực tế, tuyến thể quan trọng hơn mạng sống.
Thật quá khổ sở.
Muốn Nghiêm Minh Du ôm một cái.
Phương Kính Dực cố gắng mở to mắt bước nhanh hơn, nhưng lại bị Lục Trạch Nguyên chặn ở cửa bệnh viện.
Lục Trạch Nguyên là bác sĩ Alpha duy nhất mà Phương Kính Dực có thể giao tiếp bình thường trong khoa tuyến thể. Anh ta có y thuật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiet-ngao-kho-thuan/2259062/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.