Tôi ngồi bên cạnh giường, nhớ lại câu nói của Đại T trước lúc đi ra cửa.
Đại T lúc ấy đã nói một cách rất mờ ám: Chưa biết chừng, đêm nay cậu lại có được một cuộc hội ngộ như hằng mong ước ấy chứ!
Nhìn cô gái đang nằm mềm nhũn trên giường như đống bùn nhão kia, tôi tự hỏi, không biết đây có phải là linh nghiệm từ lời nguyền của Đại T haykhông?
Hai mắt cô ấy nhắm chặt lại, đã ngủ rất say rồi. Hànglông mi vừa dài vừa cong kia còn vương vài giọt nước mắt lấp lánh. Nhớlại cảnh dìu cô ấy từ quán bar ra ngoài đón taxi, rồi lại cõng cô ấy vềnhà, cũng thật là một cảnh khiến người ta phải giày vò không ngớt.
Bây giờ, khi cô ấy đã ngủ say rồi, tôi bèn lấy khăn mặt mới lau mặt cho cô ấy. Một khuôn mặt thanh tú, trang nhã hiện ra trước mắt tôi, so vớikhuôn mặt nhợt nhạt ban nãy, khuôn mặt bây giờ đã non tơ và mềm mại hơnrất nhiều.
Cô ấy là một cô gái như thế nào? Hai lần gặp gỡ, côấy đều chỉ có một mình, hôm nay lại càng tệ hơn, một thân một mình đếnquán bar tìm trai bao! Nhớ lại cảnh ban nãy phải vừa kéo vừa quăng cô ấy ra khỏi quán bar, cô ấy ngồi xổm xuống bên cạnh đường nôn thốc nôntháo, nôn xong lại bật khóc nức nở.
Cô ấy vừa khóc vừa gọi mẹ,nói rằng cô ấy đau lắm. Cố hết sức để gào lên, đêm khuya thanh vắng, thi thoảng có một vài người qua đường tò mò quay sang nhìn khiến tôi lúngtúng không biết phải làm thế nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-truoc-em-da-chon-cat-cho-anh/97208/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.