Được sự chăm sócchu đáo của mẹ, Mạt Mạtđã trở nên mũm mĩm đẫy đà hơn nhiều, cái bụng cũng dần dần tròn cănglên. Những lúc rỗi rãi, việc mà mẹ thích làm nhất là bảo Mạt Mạt đi rangoài rồi tự nhiên bước vào cửa cho mẹ xem, sau đó, quan sát xem khibước vào nhà, cô ấy dùng chân trái hay chân phải trước. "Nam tả, nữ hữu, Mạt Mạt thường bước chân phải trước, vậy nhất định là con gái rồi! Congái cũng tốt! Sẽ xinh đẹp như mẹ của nó! Mẹ rất thích con gái!" Mẹ cườimột cách vô tư, hệt như một đứa
trẻ vậy.
"Mấy hôm trước còn nói nhất định sẽ sinh con trai mà!", tôi ngồi bên cạnh, bĩu môi xen vào.
"Con trai thì sao nào! Con trai mẹ cũng thích! Bà già này sẽ tự tay dưỡngdục, đứa trẻ do chính tay mẹ dưỡng dục sẽ không hư hỏng như nhà ngươiđâu", mẹ chỉ tay vào tồi rồi bắt đầu ca cẩm.
"Đứa con hư hỏng này chang phải cũng do chính tay mẹ dưỡng dục hay sao!", tôi khẽ làu bàu.
"Cái gì? Mày nói cái gì hả? Mẹ vất vả khổ sở để nuôi dưỡng chúng mày trưởngthành mà mày còn oán hận mẹ hả?" Sau đó liền véo mạnh vào vai tồi, tồikêu la oai oái, chạy trốn một vòng quanh
Mạt Mạt nhìn thấy cũng phải bật cười khanh khách.
Phần lớn thời gian, Mạt Mạt vẫn thường trầm ngâm ít nói. Anh trai tồi rangoài tìm chút cồng việc tạm thời, mặc dù tiền lương chang đáng là baonhưng ít nhiều cũng đủ nuôi dưỡng mẹ con côấy.
Bụng của Mạt Mạt ngày càng lớn dần lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-truoc-em-da-chon-cat-cho-anh/2161128/quyen-2-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.