"Mẹ em chính là người mà thiên hạ thương hay gọi là vợ bé đó", Mạt Mạt ngồi xuống cạnh tôi và nói. Khi nhắc tớimẹ, khuôn mặt cô ấy lộ rõ vẻ u ám mà hạnh phúc. " Mẹ em rất đẹp, rất dịu dàng, đối với ai cũng rất tốt. Mẹ yêu âm nhạc, thích hội họa, mê tràđạo, biết chơi đàn, biết hát. Mẹ hát rất hay, rất hay", nói đến đây, côấy dừng lại, khẽ mỉm cười, dùng giọng nói trong trẻo, thánh thót của một cô bé để mô phỏng lại giọng hát của mẹ. Tôi không hề cảm thấy một chútdung tục trong cách dùng từ của cô ấy, ngược lại, chỉ bằng vài câu miêutả, trong đầu tôi đã xuất hiện hình ảnh một người phụ nữ trung tuổi, cókhuôn mặt giống Mạt Mạt, dáng điệu ung dung trang nhã, đằm thắm dịudàng, hiền từ bác ái và tài hoa đa tình.
Nếu kiếp sau có quyền lựa chon.
Em muốn làm một đám mây xinh.
Bởi nghe nói đám mây không có tính yêu.
Chỉ vô tinh được sinh ra trong buổi sớm mai.
Rồi sau đó lại nhanh chóng tan đi.
Nếu em là đám mấy trắng bồng bền nơi chân trời kia.
Anh có dem tình yêu của mình.
Ban cho em dù chỉ là một chút.
Để trước Phật, em thành kính nguyện cầu, phù hộ cho anh suốt năm trăm năm
Rồi sau đó, em sẽ lặng lẽ rời xa...
Mạt Mạt nhớ đến mẹ, khe khẽ cất giọng hát. Giọng cô trong trẻo mà mềm mại,mô phỏng lại tình ý bịn rịn của mẹ ngày xưa, khuôn mặt cô giờ đây ngậptràn niềm hạnh phúc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-truoc-em-da-chon-cat-cho-anh/2161078/quyen-2-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.