Giống như thường ngày, Tiểu Hà bị hạ thể của chủ tử mình xuyên qua, chỉ là lần này tương đối dặc biệt, Tiểu Hà không khóc cũng không kêu to, càng nín thở, bởi vì y được người ta nói qua, quỷ thấy người là sợ, y sợ hô hấp của chính mình đem chủ tử ” Qủy hồn” chạy mất.
Nghe không được thở dốc cùng tiếng khóc, Đường Tự cảm giác thật không ý nghĩa, hắn đem ngón tay đưa đến cái mũi đang hô hấp rất yếu của Tiểu Hà, dò vào trong cái miệng hai hàng răng đang cắn chặt, đem ôn thân thể y lại nhìn thấy ngốc nô tài nước mắt chảy thành hàng, miệng cắn chặt mang một bộ dáng kiên cường. Nhìn đến nước mắt của ngốc nô tài, hạ thể Đường Tự liền sưng lên gấp bội.
Đường Tự ôm lấy Tiểu Hà, để chân y vòng tại bên hông mình, sau đó dùng hung khí hung hăng cắm vào.
Tiểu Hà dúi đầu vào lòng chủ tử, gắt gao ôm bờ vai của hắn. Hoàn toàn không để ý Đường Tự mỗi một lần trừu sáp mang vào trong thân thể mình từng đợt khí lạnh.
“Bình thường nhìn ngươi nhát như chuột, không nghĩ tới đôi khi lá gan còn rất lớn, ngươi không sợ ta hút khô dương khí của ngươi?”
“Không sợ, mệnh của nô tài là của ngài, người không chê nô tài là thái giám, dương khí ngài cứ lấy đi, chỉ cầu chủ tử hút no rồi mang theo nô tài cùng đi.”
Đường Tự đem đầu Tiểu Hà xoay ngửa ra, cắn miệng y một cái , sau đó mút cho đến nó sưng tấy lên mới thôi.
“ Ngốc nô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-trang-nguyen/3124938/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.