Edit: Yuuki Titan
Tiểu Trúc Tử thật sự không biết nên đem Phò mã gia phân thành loại người xấu hay người tốt nữa.
Nói hắn là người xấu, [cũng đúng,] vừa gặp mặt đã liền cường bạo mình.
Nói hắn là người tốt, [cũng đúng,] giữa trưa đem theo hộp đồ ăn đi ra ngoài, hắn đem đồ ăn chia đều cho những người ăn xin trên đường, hơn nữa, lại cố ý đi qua ba con phố để mua hoa quả của một bà bà một bên mắt đã bị mù, đi mua thuốc màu của một ông lão bị què một chân, vừa ra khỏi cửa hàng hắn liền nói:
“Nếu là muốn cho tiền cho người khác, liền đưa đi.”
Làm nô tài là phải biết xem sắc mặt của chủ, Tiểu Trúc Tử nhìn thấy, sắc mặt của Phò mã gia vẫn là không tốt, nhưng làm những chuyện như vậy, cùng với thái độ đối với mình cũng đã tốt hơn nhiều.
Trở về phủ, Phò mã ngồi dựa vào cái ghế bên trong hoa viên, pha trà, bộ dáng cầm sách thực tĩnh lặng.
Giờ Dậu, trong cung phái người đến truyền lời Hoàng đế triệu kiến Phò mã.
Phò mã đi ,Tiểu Trúc Tử mới dám hít một ngụm khí lớn, Tiểu Trúc Tử liền tưởng rằng hắn sẽ đi hơi lâu, Phò mã liền trở lại.
Đường Tự vừa vào liền đá cánh cửa vang lên tiếng bang bang.
Tiểu Trúc Tử nghe động tĩnh liền biết chủ tử tâm tình không tốt. Liền xem một chút cũng không dám lập tức liền quỳ gối xuống đất.
Đường Tự sắc mặt âm trầm, trong lòng hận nghiến răng.
Hoàng đế tìm hắn đi, nói là công chúa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-trang-nguyen/3124872/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.