Edit: Cơ Hoàng
Thoáng cái, thời gian năm năm nhanh chóng trôi qua. Vào một ngày, sau khi Lâm Bạch Dư làm xong công việc, chuẩn bị quay về chỗ ở của mình thì phát hiện có một đám thái giám với cung nữ đang đứng túm tụm ở một chỗ bàn tán chuyện gì đó rất hưng phấn. Xem ra là trong cung đã xảy ra chuyện lớn. Lâm Bạch Dư đi qua đó, tìm một chỗ ở bên ngoài rồi ngồi xuống. Nàng không lên tiếng, chỉ yên tĩnh lắng nghe, cũng nhanh chóng biết được nguyên nhân chính của cuộc bàn tán* này.
(*Nguyên văn là "bát quái": Trong trường hợp này nghĩa là sự bàn tán, tán gẫu... về một vấn đề gì đó.)
Thì ra là nữ chính đã tiến cung. Nữ chính bị trọng thương, trên người mang theo tín vật của hoàng đế nên được hoàng đế đón vào cung. Hoàng đế chưa chờ nữ chính tỉnh lại đã nghe theo gợi ý của Tuyên Phi nương nương, nhận nữ chính làm con gái của mình. Tuy không cho nữ chính phong hào công chúa, nhưng hoàng đế lại tán thành ý kiến của Tuyên Phi và những người khác, phong cho nữ chính danh hiệu quận chúa.
“Hoàng Thượng rất coi trọng vị quận chúa lưu lạc ở dân gian vừa trở về này, còn uy hiếp các vị đại nhân trong Thái Y Viện rằng nếu không cứu sống được quận chúa, sẽ cho các vị đại nhân chôn cùng quận chúa!”
“Ta cũng nghe nói như vậy. May là các vị đại nhân y thuật cao minh, đoạt lại được quận chúa từ tay Diêm Vương.”
“Đó là vì quận chúa phúc lớn mạng lớn, được Hoàng Thượng phù hộ.”
“Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-song-gioi-giai-tri-cua-tieu-thu-hau-phu/1259324/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.