🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Bữa ăn hôm nay được làm đặc biệt long trọng, một mặt là để ăn mừng ngày cả hai giải quyết được hiểu lầm. Mặt còn lại là bởi vì hôm nay là kỷ niệm ngày cưới! Từ rất lâu rồi hay nổ đúng hơn là từ lúc kết hôn mấy năm trước Tống Tử Hàn và Bạch Băng Thanh đã chẳng còn ngồi chung bàn cơm nữa. Khoảnh khắc cuối cùng cả hai ăn cơm cùng nhau lâu đến mức Bạch Băng Thanh cũng sắp quên mất.

Chính vì không dùng bữa chung như thế nên tất nhiên các ngày lễ, kỷ niệm Bạch Băng Thanh đều chỉ một mình. Sự im lặng của Tống Tử Hàn trong thời gian qua đã quen thuộc đến mức khiến Bạch Băng Thanh gần như không để tâm đến các ngày kỷ niệm nữa. Thật ra cô cũng đã suýt quên mất hôm nay là ngày kỷ niệm cưới nhau của hai người rồi! Tuy nhiên lúc sáng khi vào phòng, nhìn thấy trên tấm lịch trên bàn cô nàng mới chợt khựng lại.

Trên tấm lịch được vẻ nổi bật lên một hình trái tim đỏ rực, hình trái tim đó được vẽ xung quanh con số hiển thị ngày hôm nay. Đến tận lúc nhìn thấy hình trái tim màu đỏ kia Bạch Băng Thanh vẫn chưa thể nhận ra được. Mãi một lúc sau khi đứng hình cô mới chợt nhớ! Nhưng cũng nhờ có thế mà bữa ăn trưa hôm nay mới đặc biệt thịnh soạn.

Bàn ăn hôm nay đa số đều là các món Tống Tử Hàn thích, chỉ bởi Bạch Băng Thanh yêu chiều chồng là một lẽ. Lý do còn lại là vì muốn tẩm bổ cho sức khỏe của anh. Chỉ vừa bệnh có một hôm mà trông người đàn ông đã bắt đầu có cảm giác tiều tụy. Bạch Băng Thanh tất nhiên không nỡ nhìn chồng mình như thế nên lập tức giúp anh đổi khẩu vị. Nói về khía cạnh yêu chiều chồng, có lẽ chẳng ai qua nổi cô gái nhỏ Bạch Băng Thanh!

Trên bàn là một số món như súp măng tây hải sản, gà hầm tứ quý, sườn nấu đậu, cá hấp xì dầu,...vô cùng ngon mắt. Trông cả bàn ăn toàn món mình thích làm Tống Tử Hàn không cách nào cưỡng lại. Trước giờ Bạch Băng Thanh nổi tiếng có tài nấu ăn ngon, dù là tiểu thư khuê các nhưng cô không ngại việc bếp núc. Cô nàng từng đăng ký học một số lớp nấu ăn nên hầu như tất cả các món đều có thể làm được. Người ta vẫn thường hay nói con đường đi đến trái tim người đàn ông nhanh nhất là ngang qua cái bao tử quả không sai.

Cứ thế bữa cơm trưa đầu tiên sau khi trọng sinh diễn ra vô cùng suôn sẻ, có lẽ là do lâu rồi không ăn cơm vợ nấu nên người đàn ông đánh chén rất ngon miệng. Ngay khi Bạch Băng Thanh định bụng đứng lên thu dọn chén đĩa thì bất ngờ trước mặt cô xuất hiện một món quà. Món quà không quá to chỉ vừa tay cô gái nhỏ, tuy nhiên bên ngoài được gói lại rất đẹp. Nhìn thấy món quà Bạch Băng Thanh ngạc nhiên, cô ngước mắt nhìn chồng thì nghe được tiếng nói:

- Vợ à, đây là quà kỷ niệm ngày cưới! Chúc em kỷ niệm ngày cưới vui vẻ!

Nghe Tống Tử Hàn nói làm Bạch Băng Thanh vô cùng bất ngờ, cô không dám kỳ vọng anh sẽ nhớ đến ngày kỷ niệm. Thế nhưng không ngờ Tống Tử Hàn vậy mà còn chuẩn bị cả quà! Thì ra anh vẫn luôn nhớ! Nghĩ rồi đôi mắt cô gái nhỏ ngấn lệ, giọng nói run run vỡ òa theo sự hạnh phúc:

- Anh... anh làm em bất ngờ thật đấy! Em không ngờ là anh vẫn nhớ, cảm ơn anh!



Đến tận lúc này Tống Tử Hàn mới cảm nhận được một cách sâu sắc sự vô tâm và những tổn thương mình đã gây ra cho người con gái trước mắt. Đáng lý cô phải nên được yêu thương và trân trọng như bao người con gái khác. Thế nhưng sự mù quáng và hận thù của anh đã che mắt và làm Tống Tử Hàn không mảy may quan tâm đến vợ. Giờ bắt đầu lại cũng không xem như là quá trễ! Nghĩ rồi Tống Tử Hàn đứng dậy tiến về phía vợ, anh đưa tay lau đi những giọt nước mắt trên gương mặt xinh đẹp rồi cất giọng:

Ngày vui mà sao em lại khóc? Kỷ niệm ngày cưới mà đẫm nước mắt là kỳ lạ lắm đấy! Ngoan nào, đừng khóc! Em mau mở quà ra xem thử có thích không!

Bạch Băng Thanh nghe vậy liền bật cười, nhìn món quà trên tay cô quả thật vô cùng xúc động. Đã rất lâu rồi cô mới lại được nhận quà từ người đàn ông mình yêu! Để đổi lại khoảnh khắc đáng quý này cũng xem như sự chịu đựng suốt thời gian qua của cô là không vô ích. Nghĩ rồi Bạch Băng Thanh đưa tay mở món quà được Tống Tử Hàn tặng. Bên trong chiếc hộp là những cánh hoa hồng được xếp chồng thành nhiều lớp. Chính giữa hộp quà là một chiếc hộp nhỏ khác, bên trên còn có khắc chữ love vô cùng đẹp.

Đưa tay mở chiếc hộp nhỏ phía trong ra Bạch Băng Thanh bất ngờ khi thấy đó là một cặp nhẫn. Nhẫn cưới của cô và Tống Tử Hàn đã bị anh trong cơn nóng giận vứt đi. Sau đó dù đã rất cố gắng tìm nhưng Bạch Băng Thanh lại chẳng thể tìm thấy. Nhìn thấy đôi nhẫn mới Bạch Băng Thanh liền òa lên nức nở, cô đứng dậy ôm chầm lấy người đàn ông mà khóc.

Nhìn thấy dáng vẻ xúc động ấy Tống Tử Hàn cũng không nhịn được mà rưng rưng, anh là người biết rõ nhất tội lỗi mình gây ra nhiều năm trước. Chính vì thế khi nhớ ra hôm nay là kỷ niệm ngày cưới, người đàn ông đã tức tốc đặt mua cặp nhẫn mới. Bên trên nhẫn có khắc tên của cả hai, phía dưới còn khắc chữ forever. Đưa tay vỗ nhẹ lưng vợ Tống Tử Hàn thủ thỉ:

- Anh biết lúc trước khi anh vứt nhẫn đi em đã rất đau lòng, anh xin lỗi! Tuy anh không thể tìm lại chiếc nhẫn đã mất nhưng anh mong cặp nhẫn mới này sẽ bắt đầu lại tình yêu của hai ta một lần nữa.

- Em cũng mong như thế! Món quà này rất ý nghĩa, em rất thích! Cảm ơn anh!

Nói rồi cả hai trao nhẫn cho nhau hệt như ngày đám cưới nhiều năm trước họ cũng từng làm như thế!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.