Tử Hàn, em... 
- Phu nhân ạ? Xin lỗi cô nhưng hiện tại Tống tổng đang bận, anh ấy còn có một ca mổ rất gấp nên có lẽ đêm nay không về được. Vậy tôi xin phép cúp máy trước nhé! Chào cô! 
- Nhưng... 
Đáp lại lời nói yếu ớt ở đầu dây bên kia là tiếng cúp máy dứt khoát của cô thư ký. Bên này, Bạch Băng Thanh yếu ớt nằm trên giường với đôi tay run run đang cầm chiếc điện thoại. Thời gian của cô chẳng còn nhiều nữa rồi! Chỉ muốn một lần cuối cùng nghe giọng của người đàn ông mình yêu, nhưng có lẽ cũng là điều xa vời và vọng tưởng. Nghĩ rồi Bạch Băng Thanh cố gắng gượng nhấn gọi thêm lần nữa, tuy nhiên đáp lại chỉ là những tiếng tút dài. 
Nghe vậy người phụ nữ chỉ biết nở nụ cười chua chát, có lẽ những tiếng tút ấy đã làm trái cô tan vỡ theo từng khoảng. Cô khẽ ngước mắt nhìn trần nhà, muốn lưu lại thứ gì đó hoặc làm điều gì đó cho người chồng của mình. Nhưng... không còn kịp nữa! Cô không đủ sức! 
Chiều nay bệnh tình của Bạch Băng Thanh trở nặng, đến mức cô còn chẳng kịp làm gì đã ngã gục. Điều duy nhất người phụ nữ muốn trước khi nhắm mắt chính là có thể nhìn thấy người mình yêu lần cuối. Tuy nhiên Tống Tử Hàn đã ba ngày rồi chẳng về nhà, những cuộc điện thoại cô gọi cũng tuyệt nhiên không một ai bắt máy. Lực bất tòng tâm Bạch Băng Thanh khẽ thở dài, cô nhìn lên bức ảnh chụp chung của hai vợ chồng khẽ thều 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-sau-lam-sao-de-lai-duoc-ben-em-/3731324/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.