Khi anh vừa ra khỏi phòng tạm giam thì gặp phải Tô Di Yến, anh lịch sự gật đầu chào cô ấy sau đó đi thẳng đến phòng hỏi cung tội phạm. Cảnh sát đang lấy lời khai của những tên đàn ông đã hành hung cô. Khi thấy anh đến, cảnh sát lập tức đi ra ngoài, nhưng anh ta vẫn không quên nhắc nhở anh:
“Anh cứ tự nhiên, nhưng nhớ là phải chừa cho họ một con đường sống”
“Anh yên tâm, tôi tự có chừng mực”
Vị cảnh sát đó vỗ vai anh sau đó rời đi. Khi cửa vừa đóng lại, anh nhìn bọn chúng với ánh mắt hung ác, bọn chúng hoảng sợ lùi ra sau một bước.
“Anh định làm gì?”
“Hôm nay tao sẽ cho bọn mày biết thế nào là cảm giác sống không bằng chết”
Vừa dứt lời, anh lao vào đánh tay đôi với bọn chúng. Tuy nói là đánh nhau, nhưng chỉ có một mình anh đánh, còn bọn chúng chỉ im lặng chịu đựng, vì tay của bọn chúng đều đang bị còng nên không thể đánh trả, nhưng cho dù không bị còng thì bọn chúng cũng không phải đối thủ của anh.
Tất cả camera trong phòng đều đã được tắt đi, cho nên sẽ không có một ai đến cứu bọn chúng. Anh muốn bọn chúng nếm trải những nỗi đau mà cô từng phải chịu. Bọn chúng làm đau cô một lần, anh sẽ khiến bọn chúng đau đớn gấp trăm lần.
______
Tô Di Yến vào phòng tạm giam gặp Tô Gia Viễn, cô ấy vẫn chưa biết những chuyện độc ác mà ông ta đã làm.
“Ba, rốt cuộc đã xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-sau-chung-ta-van-la-cua-nhau/3545235/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.