Khi nhìn thấy Trịnh Nguyệt đã đi xa, Hứa Cảnh Hà dùng chân giẫm mạnh lên bàn tay của cậu rồi nhanh chóng lái xe đuổi theo Trịnh Nguyệt.
Máu từ miệng vết thương đã nhuộm đỏ chiếc áo trắng của cậu, cả người cậu chi chít những vết thương do Hứa Cảnh Hà gây ra, vết thương ở bụng của cậu vẫn đang không ngừng ra máu. Nơi này hoang vu hẻo lánh, lại cách khá xa bệnh viện, trong lòng cậu biết rõ rằng mình không có hy vọng được cứu.
Cậu nhìn về hướng đi của Trịnh Nguyệt, sau đó nói: “Trịnh Nguyệt, em nhất định phải luôn được bình an, anh chỉ có thể bảo vệ em đến đây thôi”
Hứa Cảnh Hà lái xe men theo hướng đi của Trịnh Nguyệt, nhưng bất luận ông ta có tăng tốc cỡ nào cũng không thấy bóng dáng của Trịnh Nguyệt đâu. Ông ta biết cô ta chắc chắn sẽ không thể nào chạy nhanh như thế, cho nên ông ta đoán Trịnh Nguyệt có thể vẫn còn ở quanh đây, vì thế ông ta đã xuống xe để tìm cô ta.
Hứa Cảnh Hà đi khắp nơi để tìm Trịnh Nguyệt, ông ta lùng sục khắp tất cả các bụi rậm, nhưng kết quả vẫn là không thấy dấu vết nào của cô ta. Trịnh Nguyệt hiện giờ đúng là đang trốn ở một bụi cây quanh đây, xe của cô ta đã bị che khuất trong bụi rậm nên không bị Hứa Cảnh Hà phát hiện. Cô ta cuối cùng cũng không nỡ để Lục Nhất Huy một mình ở đó, cho nên cô ta chờ ông ta rời đi mới quay lại bên cậu.
Lúc Trịnh Nguyệt nghĩ ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-sau-chung-ta-van-la-cua-nhau/3523477/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.