Những ngày sau đó Từ Thiếu Văn tiếp tục tránh mặt Hạ Lạc, nhưng anh không ngừng suy nghĩ về những lời Hà Thần nói. Bên cạnh đó, anh cũng bắt đầu nỗ lực làm việc hơn.
"Hà Thần nói không sai, trừ khi y tá Hạ thật sự không thích mình, nếu không mình nhất định không được bỏ cuộc"
Anh tự nhủ với bản thân như thế.
Ngày hôm sau, anh chủ động đến tìm cô, nhưng cô lại đi vắng, anh đứng bên ngoài đợi, lúc này sắc trời cũng đã tối. Một lúc sau cô trở về với tâm trạng không vui. Nhìn thấy anh, cô sửng sốt.
"Anh Từ, sao anh lại ở đây? Anh đứng đây từ lúc nào?"
"Tôi cũng chỉ vừa mới đến thôi. Y tá Hạ, thật ra tôi đang đợi cô"
"Anh đợi tôi? Anh tìm tôi có chuyện gì sao?"
"Tôi..."
Hôm nay anh đến tìm cô mục đích là muốn thổ lộ tình cảm với cô, nhưng anh chợt phát hiện tâm trạng của cô không tốt, vì vậy những lời anh định nói ra đành phải nuốt xuống.
"Y tá Hạ, hình như tâm trạng của cô không được tốt, cô có tâm sự sao?"
"Đúng vậy, lúc nãy tôi vừa về nhà một chuyến, tôi lại cãi nhau một trận với ba tôi"
"Có phải là vì chuyện tình cảm của cô không?"
"Đúng vậy, nhưng mà anh đừng bận tâm, tôi sẽ không để chuyện này liên lụy đến anh đâu"
"Cô đừng nói như vậy, tôi không sợ bị liên lụy, tôi chỉ đang quan tâm đến cô thôi, thật ra trong lòng tôi cũng rất áy náy vì đã lừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-sau-chung-ta-van-la-cua-nhau/3356434/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.