Từ Thiếu Văn thở dài
"Bỏ đi, dù sao hôm nay cũng là ngày cuối cùng tôi làm việc ở đó, hơn nữa một mình cậu cũng không đánh lại họ đâu"
"Chuyện này sao có thể bỏ qua dễ dàng như vậy được, cậu mau nói cho tôi biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"Vì tôi muốn hoàn thành sớm công việc mà một mình tôi đã làm luôn công việc của hai người. Ông chủ thấy vậy nên tăng lương cho tôi, nhưng có một số người cảm thấy không phục, vì vậy họ đã đến gây sự với tôi. Ban đầu bọn họ chỉ cảnh cáo tôi, có lẽ do tôi không sợ nên bọn họ mới ra tay thật"
"Cũng là lỗi của tôi, đáng lẽ ngay từ đầu tôi nên nhắc nhở cậu chuyện này. Không, lẽ ra tôi không nên giới thiệu công việc này cho cậu mới đúng. Bọn lưu manh đó vốn không nói lý lẽ, chỉ cần thấy ai chướng mắt là họ sẽ gây sự với người đó"
"Trước đây cậu cũng từng bị bọn chúng gây sự sao?"
"Đúng vậy, nhưng tôi vốn dĩ không sợ bọn chúng, hơn nữa lúc đó tôi cũng không phải chỉ có một mình, cho nên tôi mới có thể làm ở đó một thời gian dài"
___________
Trong lúc đang học, Từ Thiếu Văn đột nhiên ngất xỉu. Sau đó anh được Hà Thần đưa đến phòng y tế.
Khi tỉnh lại, anh nhìn thấy Hạ Lạc đang ghi chép sổ sách. Cô thấy anh muốn ngồi dậy liền đi đến đỡ anh, mặc dù anh nói không cần nhưng cô không để tâm đến lời anh nói.
"Anh Từ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-sau-chung-ta-van-la-cua-nhau/3356427/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.