"Lương Thần." Trác Thiệu mang theo Trác Đình đi qua, kêu một tiếng.
Lương Thần ngẩng đầu, ánh mắt sáng lên: "Trác Thiệu!"
"Bữa tối cậu ăn không no?" Trác Thiệu nhìn thoáng qua mì trước mặt Lương Thần hỏi thăm.
"Không có... Tớ... Tớ... Đây là bữa tối." Lương Thần nói, mấy ngày trước cậu đều là sau giờ học tìm nhà hàng thức ăn nhanh ăn cơm tối rồi mới về nhà, nhưng hôm nay vì để Trác Thiệu đưa mình về nên không ăn.
Đồ ăn vặt như mì gói, trong nhà cậu có, nhưng Trác Thiệu bảo cậu ít ăn những thứ đó, cậu lại muốn giảm cân, liền nhịn.
Lúc đầu cậu muốn ăn ít hơn một bữa, nhưng sau đó càng ngày càng đói, không nhịn được nữa, liền cầm tiền ra cửa, ăn một bát lẩu mì.
"Trong nhà cậu không có ai nấu cơm à?" Trác Thiệu có chút kinh ngạc, hắn nghe nói qua chuyện của Lương Thần, nhưng vốn tưởng rằng Lương Thần cho dù không có cha mẹ ở bên cạnh, hẳn là cũng có ông bà nội chiếu cố.
Dù sao phong cách ăn mặc của Lương Thần cũng giống như ông nội.
"Không có... Không, tớ sống một mình." Lương Thần nói, lại hỏi: "Trác Thiệu, cậu có muốn ăn lẩu mì không?"
Trác Thiệu ăn cơm tối rất no, cũng không muốn ăn, nhưng hắn quay đầu lại, vừa lúc nhìn thấy ánh mắt Trác Đình háo hức nhìn chủ quán.
"Tôi đi mua một chén, tôi và Đình Đình chia nhau ăn." Trác Thiệu nói, trên tay hắn còn có tiền lấy từ chỗ Trác Gia Bảo, ngược lại không đến mức ngay cả một bát lẩu mì cũng không ăn nổi.
Nhưng Lương Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-toi-muon-lam-nguoi-tot/359296/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.