Trị an huyện Phúc Dương vẫn rất tốt, cảnh sát bình thường khá rảnh rỗi, ngẫu nhiên có người báo cảnh sát, cũng chỉ là chuyện ai thuê nhà không chịu trả tiền, ai cùng ai say rượu đánh nhau linh tinh.
Bọn họ rất nhàn rỗi, lần này trường trung học cơ sở Bắc Môn lại có người gây chuyện, dứt khoát làm ầm ĩ tới một đám.
Hiệu trưởng nhìn thấy trận chiến này, nhất thời có chút mất hứng, Trác Thiệu lại rất hài lòng.
Sau khi cảnh sát được bảo vệ cổng trường đưa đến tòa nhà khu phức hợp, họ ngay lập tức được hỏi: "Người báo cảnh sát là ai? Chuyện gì đã xảy ra vậy?"
Khuất Quế Hương một lòng muốn những cảnh sát kia cho Trác Thiệu nhìn chút sắc mặt, nhưng sau khi thật sự nhìn thấy cảnh sát, bà ta lại nhịn không được có chút hoảng hốt.
Nhưng mà Khuất Quế Hương cũng đã gặp qua nhiều cảnh đời, bà ta thoáng hoảng hốt, ngay sau đó đã tỉnh táo lại, lập tức nói: "Cảnh sát! Tôi là người gọi cảnh sát! Là thằng nhãi này đã ăn cắp tiền của gia đình tôi, đánh con trai tôi!"
Khuất Quế Hương chỉ vào Trác Thiệu, thanh âm vang dội, tiếng khóc la lúc trước một chút cũng không làm tổn thương đến cổ họng bà ta.
Gọi điện báo cảnh sát rõ ràng là một cậu bé, tại sao lại trở thành người này? Nhưng Khuất Quế Hương nói như vậy, những cảnh sát này cũng gật đầu đồng ý, lại hỏi: "Hắn trộm bao nhiêu tiền? Con trai bà đâu?"
Khuất Quế Hương khẽ nhíu mày, lập tức nói: "Hắn trộm năm ngàn! Con trai tôi bị thương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-toi-muon-lam-nguoi-tot/359293/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.