Trác Thiệu trước đây vẫn luôn oán trách giáo viên và bạn học trong trường.
Tại sao họ không tin hắn khi bác gái của hắn đến trường vu khống hắn? Tại sao họ không tin hắn?
Khi đó hắn coi trường học là nơi trú ẩn an toàn, bị thầy giáo dùng ánh mắt hoài nghi nhìn, liền cảm thấy chịu không nổi, thế cho nên sau này không muốn đến trường học, lại quên mất hắn muốn người khác tin tưởng mình, nên giải thích thật tốt, mà không phải không nói một tiếng, còn hy vọng người khác làm giun trong bụng mình.
Đạo lý này, Trác Thiệu đã sớm hiểu, nhưng trong lòng vẫn có chút chướng ngại. Nhưng lúc này, hành vi của tiểu mập mạp Lương Thần lại làm vết tích trong lòng hắn được xoa dịu.
Trác Thiệu hít sâu một hơi, quyết định một lần nữa nghênh đón cuộc sống mới.
Trác Thiệu suy nghĩ rất tốt, nhưng rất nhanh phát hiện, muốn bắt đầu lại từ đầu, trở thành một học sinh giỏi, cũng không dễ dàng.
Sau khi ra tù, dưới sự khuyến khích của Lương Hâm, hắn đã học rất nhiều lớp bồi dưỡng, giống như tiếng Anh, phỏng chừng so với giáo viên trường lúc này còn nói tốt hơn, đồng thời, hắn còn tự thi đại học.
Mà sau khi Lương Hâm qua đời, hắn cũng không quên học tập, để quản lý tốt công ty, hắn học quản lý, học thiết kế, ngoại trừ thời gian làm việc ra, cơ bản đều dùng để học tập.
Nhưng dù có học bao nhiêu thì kiến thức trong sách giáo khoa trung học cơ sở vẫn lãng quên.
Điều đáng mừng duy nhất là kiến thức trung học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-toi-muon-lam-nguoi-tot/359283/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.