Trác Thiệu vẫn luôn biết sớm muộn gì Lương Phóng cũng sẽ đồng ý.
Kiếp trước hắn hai bàn tay trắng, Lương Phóng còn chấp nhận, huống chi đời này hắn còn giúp Lương Phóng rất nhiều.
Cũng chính là bởi vì biết điểm này, hắn vẫn không sốt ruột hoặc làm ra chuyện gì quá khích... Bây giờ có vẻ như sự lựa chọn của hắn là đúng.
Tâm tình Trác Thiệu rất tốt, bữa sáng liền làm thêm mấy thứ.
Hôm nay là thứ bảy không cần dậy sớm, tuy rằng Trác Đình đã sớm tỉnh lại, nhưng vẫn nằm trên giường không muốn dậy. Sau khi Trác Thiệu gọi nó, nó mới chịu dậy, đến Lương gia.
Nhìn thấy một bàn ăn sáng có chút phong phú quá mức, Trác Đình vẻ mặt khó hiểu —— sao anh trai nó lại làm nhiều món như vậy? Ăn hết không vậy?
Trác Đình nhíu mày có chút khó hiểu, sau đó liền nhìn thấy Lương Thần gắp thức ăn cho anh trai mình, mà anh trai mình cũng gắp thức ăn cho Lương Thần.
Mối quan hệ giữa hai người này, thực sự ngày càng tốt hơn, có chút quá tốt rồi...
Trác Đình bĩu môi, ăn một miếng mì, sau đó liền nghe thấy Lương Phóng bất mãn ho khan vài tiếng.
Chú Lương đây lại mất hứng? Gần đây chú Lương hay mất hứng... Trác Đình đang cảm thán, đột nhiên nhìn thấy anh trai mình gắp thức ăn cho chú Lương, còn nói: "Ba, món ăn này hương vị không tệ, ba nếm thử đi."
Ba? Trác Đình ngốc luôn.
Trong thời gian tiếp đó Trác Đình vẫn vô tri vô giác, nghĩ thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-toi-muon-lam-nguoi-tot/3500922/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.