Cơm của Trác Thiệu nếu để trong tủ, thì lúc này đã sớm lạnh, nhưng Lương Thần đặt nó lên khay hấp nồi cơm điện, lại mở nồi cơm điện để giữ ấm, nên cơm vẫn còn nóng hổi.
"Cảm ơn." Trác Thiệu cười cười, bưng bát cơm ăn, vừa ăn, vừa nghĩ đến thiết kế và phối màu của căn nhà.
Nhưng sau khi ăn tối, hắn không lập tức vẽ bản thiết kế, mà làm bài tập ở nhà trước.
Kỳ thi hàng tháng tiếp theo, hắn muốn lọt vào top 10.
Lúc chín giờ, Trác Thiệu liền đuổi Trác Đình đi ngủ. Lúc mười giờ, hắn cũng đuổi Lương Thần đi ngủ.
Chờ đuổi hai đứa nhỏ đều đi ngủ, Trác Thiệu mới mở máy tính ra, chuẩn bị vẽ bản thiết kế thư giãn bộ não căng thẳng của mình.
Vẽ bản thiết kế mặc dù mất thời gian, nhưng hắn đã quen với nó, loại này khách hàng yêu cầu không nhiều, vẽ thực sự rất đơn giản.
Trác Thiệu mất một tiếng rưỡi để vẽ, sau đó nhanh chóng tắm rửa, vội vàng lên giường lúc 12 giờ.
Đêm nay Trác Thiệu ngủ rất ngon, Lương Thần tuy rằng mười giờ trở về phòng, nhưng thật lâu không ngủ được.
Hình ảnh Trác Thiệu cứu cậu lúc trước, lần lượt bày ra trong đầu cậu... Trác Thiệu thật sự quá đẹp trai!
Lương Thần lăn qua lộn lại nghĩ đến Trác Thiệu, lại len lén thò đầu ra khỏi cửa sổ phòng ngủ chính, nhìn về phía ban công nối liền phòng khách.
Nhìn thấy ánh sáng trong phòng khách, cậu càng không muốn ngủ.
Mãi cho đến khi Trác Thiệu đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-toi-muon-lam-nguoi-tot/2259676/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.