Kể từ khi bước vào Mật lâm đến nay cũng đã được ba ngày. Mọi người ít nhiều đều gặp qua trở ngại. Thi thoảng lại có tiếng đánh đánh giết giết truyền tới. Không rõ thiệt hại bao nhiêu hay tổn thất ra sao, chỉ biết đã có một người phải nhận chữa trị. Người này chắc chắc là một kẻ khinh địch chủ quan. Nơi này là Sơ Hoang, không phải Đại Lục sơ hở ra là liền bị tổn thất.
Minh Hải cùng Phong Sơn từ lúc vào cũng gặp một số trở ngại. Tuy nói đi về hướng này cũng có nhiều người cùng đi nhưng lại không chung đường. Chuyện xen kẽ nhau hoặc đồng thời gặp trở ngại là đương nhiên. Hơn thế nơi này dù sao cũng có trận pháp đồ nữa. Nếu "may mắn" không gặp phải linh thú tự nhiên thì cũng sẽ gặp trúng trận pháp. Thà gặp Linh thú vẫn là tốt hơn gặp mất trận pháp do mấy trưởng lão kia đặt ra.
Mặc dù nói là như vậy, nhưng ở nơi này có Minh Hải thì những trận pháp kia hắn cũng không phải không hóa giải được. Chỉ có điều, hắn biết nặng nhẹ, để Phong Sơn rèn luyện một chút chính là tốt với ngài ấy. Còn về phía Ngọc Linh kia, nếu có nguy hiểm thì hắn cũng chỉ kịp cứu Phong Sơn của hắn còn cô ta tự mình nên nghĩ cách thì hơn.
Đi thêm một chút nữa thì cũng tới chập tối. Ba người quyết định tạm nghỉ chân ở bãi đất trống bên một con suối để nghỉ ngơi. Dù sao thời gian còn nhiều, rừng còn rộng, không cần quá sức. Bọn họ nói ra thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-ta-chon-tu-ma/3348841/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.