Hai mẹ con Mộc Lần cứ đứng đấy cười đùa mà như quên mất còn Mộc Doanh ở bên cạnh. Ả thấy vậy thì tức tối mà gào lên
"Hai người câm miệng đi!!"
"Hở" lúc này mẹ Dương mới ngừng lại mà để ý cô ta
"Con nhỏ này bớt cười làm biệc chính"Mộc Lần bị đánh cho cái vào đầu khiến cô phải chán nản mà tiếp tục
"Hazz thôi mẹ ra ngoài trước đi để con xử lý nốt"
"Rồi biết rồi, có việc gì nhớ gọi mẹ đấy"
"Vâng~" Sau khi Dương Lan Thành đi ra thì chỉ còn lại hai người, thì cô với từ từ lên tiếng
"E hèm, đầu tiên là lý do cô bị b-"
"Câm mồm đi con đ* m* m*y thả tao ra"Mộc Doanh hét lên chen ngang lời của Mộc Lần khiến mệt mỏi, liền lên tiếng đe doạ
"Ngậm mồm đi, đừng để tôi cáu không thì cái miệng đó không còn đâu" cô chậm rãi nói, đúng là câu này có tác dụng thật ả ta cũng biết sợ mà nghiến răng rồi yên lặng
"Bây giờ tôi đã có một số tài liệu khá thú vị, không biết cô có hứng thú?"
"Gì? Tài liệu? Ý mày là gì" cô ta bắt đầu đề phòng, nên nói chuyện khá dè chừng
"Đây là... Hừm~ có phải cô từng bạo lực học đường khiến 1 học sinh tự tử, còn dính líu đến mà túy, giáo lưu với tổ chức giết người cò-"
"Câm mồm" Mộc Doanh gào lên hết cỡ nên mặt cô ta đỏ phừng lên, cô ta làm như vậy là để chế đậy cái quá khứ đen tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-muc-tieu-la-kiem-nhieu-tien/2924851/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.