"thôi thôi đừng khóc nữa ngoan nào" moá!!! Khóc tiếp đi cute vl áaaaaa
Nhưng lần này hắn dừng thật
Vãn Lưu Dược dụi đầu vào tay cô, khiến mái tóc đen mềm cọ cọ vào lòng bàn tay
Như một con chó lớn vậy
Khi đã về đến nhà hắn cứ lủi thủi bước theo sau cô, nhưng không chỉ trong nhà mà còn đi theo suốt từ bếp vào phòng rồi lại ra sofa cho đến tận lúc Hân muốn tắm thì hắn cũng muốn theo vào nhưng bị cô đạp bay, anh vẫn không chịu thua đi đến cố mở cửa đôi bạn trẻ lại cãi nhau um tỏi lên
"Để tôi đi tắm!"
"Anh tắm giúp bé cho"
"Không cần"
"Hai người mới vui"
"Vui cái con khỉ khô nhà anh!! Cút đi"
Rốt cuộc thắng lợi vẫn nghiêng về phía hắn ta
Tắm rửa xong Hân hậm hực ra ngoài. Cô vẫn đang cáu thì mình đã thua tên oắt con kia, dù hắn lớn tuổi hơn nhưng vẫn là oắt con
"Bé iu~ ra đây anh sấy tóc cho nè"
"Không cần biến đi"
"Thôi mờ anh xin lỗi"
"Biến"
Hắn cứ như con cún bám mãi không chịu buông, cứ ở bên cô lèo nhèo mãi không thôi, mặc cho cánh tay lực sĩ của Hân liên tục đánh hay đập hắn hắn vẫn như cây to không sợ gió lớn quật cường mà đứng vững. Nhưng không được bao lâu không biết có phải do không chịu được hay không mà tên chó này dám đè cô xuống
"Anh làm cái gì vậy tên kia"
"Làm em"
Dứt lời đôi môi cô liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-muc-tieu-la-kiem-nhieu-tien/2924819/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.