“Lão tam, ngươi sao vậy? Là tên vương bát cao tử (dạng chửi, lười dịch sự tích) nào dùng ám chiêu ở sau lưng, lăn ra đây cho lão tử!” Ác bá thứ hai cả giận nói, quét một lượt bốn phía, bởi trận đánh nhau vừa rồi, những khách nhân không phải chạy trốn xuống dưới lầu, thì chính là lẩn đến thật xa nhìn, chỉ có một bạch y nhân ngồi ở bàn cạnh cửa sổ đang tự nhiên mà uống rượu dùng bữa, giống như không có chuyện gì phát sinh. Không cần hỏi, khẳng định chính là bạch y nam tử này làm. Ánh mặt trời chiếu lên người nam tử tạo thành một tầng vàng rực, tuy chỉ thấy một bên sườn mặt, nhưng có thể khẳng định là một mỹ nam tử.
Xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, mấy tên ác bá còn đang suy nghĩ, bạch y nhân trước mắt này có lẽ sẽ không bỏ đi, nên trở về tìm vài huynh đệ đến hay là cứ mai phục ở ngoài tửu lâu, chờ khi tiểu tử kia ra ngoài rồi bắt hắn mang đi. “Bộp bộp bộp…” Lại nghe Bạch Ngọc Đường vỗ tay cười nói: “Ồ, thú vị, tiểu nhị mang lên đây bình rượu nữa.” Tiểu hài tử này lá gan đủ lớn, còn cười được.
Tiểu nhị sớm bị dọa đến lui vào góc, hiện nghe thấy Bạch Ngọc Đường kêu cũng không dám không đến, đành phải run run cầm bình rượu lên.
Bạch Ngọc Đường cầm rượu đi qua, rót cho bạch y nam tử cùng chính mình, nói: “Cho dù không có ngươi, Bạch gia cũng có thể thu phục, bất quá Bạch gia không thích nợ nhân tình.” Lời này của Bạch Ngọc Đường là thật,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-lai-nam-tay/132521/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.