Ngôn Tuấn Hàn liền bỏ tấu chương sang một bên nhìn nàng
“Đúng vậy, có chuyện gì”
“Hoàng thượng ta có để ý một người, hôm nay hắn hỏi ta có muốn gả cho hắn hay không”
Ngôn Tuấn Hàn liền hiểu ra là có việc gì
“Hắn thật lòng với ngươi không”
“Thuộc hạ không biết như thế nào là thật lòng nhưng hắn rất tốt, trâm ngọc này là vật gia truyền nhà hắn hắn cũng tặng ta”
“Hắn tên là gì, ở đâu”
“Hắn là thị vệ canh giữ bên ngoài tẩm cung a, tên là Dinh Lâm”
Ngôn Tuấn Hàn suy nghĩ một lát liền lên tiếng
“Ngươi thật sự thích hắn sao”
Tôn Tình gật gật đầu
“Được rồi ta đồng ý thành toàn cho hai ngươi nhưng trước hết gọi tên thị vệ đó vào đây”
Tôn Tình liền vâng lệnh đi làm, lúc này Tại Chính Hiên cũng đến nhìn thấy bộ dạng hấp tấp của Tôn Tình liền hỏi
“Tôn cô nương chạy đi đâu gấp vậy”
“Tiểu cô nương ấy chạy đi tìm lang quân rồi, thật hết nói nổi”
Tại Chính Hiên tiến đến bên cạnh Ngôn Tuấn Hàn
“Có chuyện gì sao”
“Hôm nay Tôn Tình cứ mỉm cười suốt, ta liền gặn hỏi thì ra là tên thị vệ kia muốn hỏi cưới nàng, Tôn Tình không cha không mẹ năm đó là ta đem nàng từ một tiểu cung nữ trở thành thân cận của ta, đâu phải muốn cưới là cưới được”
“Ngươi thật biết bày trò mà”
Tại Chính Hiên nhéo mũi y
Dinh Lâm theo Tôn Tình bước vào nhìn thấy chủ nhân mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-khong-han-cung-khong-yeu/2662910/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.