“Hôm nay nếu điện hạ không trở về thì thuộc hạ sẽ đợi nhất định sẽ cùng người trở về”
Tại Chính Hiên nói rồi rời đi, Dinh Lâm thấy vậy cung lui đi
Chu Đình ôm người trong lòng khóc đến ngất xỉu bế về phòng, Tôn Tình cũng được Chu Vân đỡ về, Kim Hoa An và Viên Trình Nam đi theo chỉ có Từ Chấn Thiên là ở lại, hắn nhận ra bất thường của Ngôn Tuấn Hàn vẫn cảm thấy không an tâm một tí dù gì cũng là bằng hữu, liền đem bồ câu truyền thư cho Tống Kỳ Nam kêu hắn đến đây một chuyến
Tống Kỳ Nam đang bận bịu thu thập hậu cung liền nhận được thư, hắn liền nhíu mày, cho rằng Ngôn Tuấn Hàn sẽ không sao nhưng trong thư của Từ Chấn Thiên có lẽ Ngôn Tuấn Hàn thật sự có chuyện rồi, hắn phải đến nhìn một tí
Tại Chính Hiên trở về khách điếm, nhớ đến Ngôn Tuấn Hàn lúc nãy vùng vẫy kịch liệt như vậy thà ở trong lòng nam nhân khác để nam nhân khác đụng chạm cũng không để mình chạm vào liền tức giận, nếu vậy chỉ còn xài đến hạ sách bắt ngờ trở về
Nhưng mấy ngày tiếp theo hắn đều không tìm được thời cơ để thành công đưa Ngôn Tuấn Hàn trở về, còn gặp được một gương mặt vô cùng quen thuộc, tên đó lại lần nữa tới
“Ngươi tới rồi sao, là Từ Chấn Thiên kêu ngươi tới sao”
Chu Đình nhìn thấy Tống Kỳ Nam liền biết chắc là Từ Chấn Thiên gọi hắn đến
“Tuấn Hàn hắn sao rồi”
“Tạm thời không sao nhưng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-khong-han-cung-khong-yeu/2662483/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.