Tôi sợ đến mức đầu óc quay cuồng, tay chân ra sức vùng vẫy mong sao bản thân mình có thể thoát hỏi được sự kìm chặt của đối phương. Nhưng mà sức lực của hắn rất lớn, tôi có gồng người lên như thế nào vẫn chẳng bằng một cái gãi ngứa, ngược lại càng giãy giụa thì càng kích thích hắn điên cuồng hơn.
Hắn ghì chặt lấy hai tay tôi trói lại, thân hình béo xệ ngồi ở trên người tôi, đôi tay dơ bẩn chạm vào da thịt tôi sờ nắn. Khoảnh khắc ấy, tôi vừa uất ức vừa xấu hổ, nước mắt trào khỏi khóe mi chảy dài trên mặt. Tôi lẩm bẩm cầu xin, nhưng tên cầm thú đó chẳng quan tâm đến, hắn vẫn điềm nhiên lột bỏ quần áo trên người để làm trò đồi bại với tôi. Lúc đó tôi đã ước, nếu ở đây có một con dao, thì bản thân nhất định sẽ không ngần ngại mà cầm lấy đâm chết kẻ khốn nạn này.
Đang trong lúc tuyệt vọng, phía ngoài cửa có ánh sáng đèn pin rọi tới, theo đó là những tiếng bước chân chậm rãi thong thả. Tôi không đoán được người ở kia là ai, nhưng tôi biết đó chính là cái phao cứu vớt cuộc đời mình, cho nên nhân lúc tên kia không để ý, tôi há miệng cắn vào tay hắn một cái rồi hét lên cầu cứu.
- Cứu tôi... Cứu tôi với.... Cứu tôi với...
Gã đàn ông trên người tôi đờ ra một cái, hắn nhìn tôi chằm chằm trong đêm tối, sau đó điềm nhiên cởi trói ở tay cho tôi ra. Tôi tưởng lão sợ hãi nên mới hành động như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-gap-duoc-anh/3276647/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.