3
Trong kinh xảy ra chuyện lớn, Lục Uyên xuất kinh làm việc, lại gặp nguy hiểm bị mai phục, may mắn được trưởng tử Tống gia hay tin đến cứu, không có gì nghiêm trọng. Hoàng thượng tức giận, hạ lệnh điều tra kỹ càng chuyện này, sau khi trấn an Lục Uyên, còn thưởng lớn cho Tống gia.
Ca ca ta ngược lại còn giận ta, giận một nữ nhi như ta lại lấy thân mạo hiểm giục ngựa ra ngoại ô kinh thành. Ta quấn lấy ca ca vừa xin lỗi vừa ăn năn, ca ca mới hừ lạnh một tiếng xem như bỏ qua. Lúc này mới hỏi ta sao lại biết có mai phục ở Thập Lý Đình kia.
Ta lắc đầu, rũ mắt nói, “Muội không biết, muội mơ thấy. Muội mơ thấy khắp người huynh đều là m.áu.”
Đúng vậy, nếu không phải do ta xen ngang một bước, biết được chuyện này, lúc này ca ca ta toàn thân đầy m.áu hẳn đã được đưa trở về, đến mức ngay cả thái y cũng nói phải chuẩn bị linh cữu. Trước mắt ca ca vẫn còn đang khỏe mạnh, thật sự rất tốt.
Ca ca đưa tay gõ đầu ta, “Cô nương ngốc, huynh vẫn còn đang khỏe mạnh.” Không biết ca ca có tin hay không, nhưng cũng không truy hỏi ta nữa, chuyển chủ đề nói về Lục Uyên.
Bởi vì Lục Uyên là đệ đệ ruột duy nhất của bệ hạ, tuổi tác lại nhỏ, nên người trong Thượng Kinh gọi hắn một tiếng tiểu vương gia.
Ta chưa bao giờ thấy ca ca đ.ánh giá cao một người như vậy, ca ca Tống Tri Chương của ta từ trước đến nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-cho-chang/2674726/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.