“Ngươi làm gì đấy! Có biết ta tốn bao nhiêu sức mới đưa ngươi lên giường được không?!” Bị Ninh Tương Y quát cho rụt cổ nhưng Tiểu Ninh Úc lại không cảm thấy bị ấm ức hay sợ hãi, trẻ con nhạy cảm với cảm xúc nhất, dường như nó cảm nhận được vị hoàng tỷ này không ưa nó, nhưng nàng vẫn là một người lương thiện cho nên khiến nó không đề phòng nhiều.
“Đa tạ…” Nó nứu lấy y phục ướt đẫm của Ninh Tương Y, đôi mắt to đen như ngọc huyền đỏ đỏ như chú thỏ nhỏ, hơi bất an và áy náy. Giọng của nó vẫn chưa hồi phục nên dùng giọng nói cực kỳ mềm mại của trẻ con chầm chậm nói: “Đa tạ…
Hoàng…tỷ.” Một câu hoàng tỷ chợt làm Ninh Tương Y thay đổi cảm xúc, bỗng dưng nàng cảm thấy thoải mái sảng khoái một cách kỳ lại Cuối cùng nàng không nghiêm mặt được nữa, bắt đầu đắc chí, tiểu nhân trong nội tâm ngẩng cao đầu cười to! Ai có thể ngờ rằng, một Nhiếp Chính Vương mà sau này sẽ giết người như ngóe, giết cha giết anh, máu nhuộm hậu cung bây giờ lại gọi nàng một tiếng hoàng tỷ bằng vẻ đáng thương chứ? Ai có thể ngờ được? Thấy sắc mặt của nàng đã dịu lại, Ninh Úc cảm nhận được điều gì đã khiến nàng vui lên. Tuy nó thấy kỳ lạ nhưng vẫn vội vàng gọi thêm một tiếng hoàng tỷ nữa, nơm nớp lo sợ như chú nai con, vừa đáng thương lại không kém phần đáng yêu.
Hai chữ hoàng tỷ cực kỳ hữu dụng với Ninh Tương Y, nhìn thằng nhỏ trước mặt cũng không thấy chướng mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/211306/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.