“Quả nhiên là ngươi! Tuyết Dạ, đến cùng ngươi muốn làm cái gì?”
Tuyết Liên đứng ở trước mặt cách năm mét phẫn nộ hỏi, Tuyết Dạ nhìn nàng một cái, ngồi xuống, hắn rất gầy, gần như một cơn gió cũng có thể thổi bay.
“Muội muội, đã lâu không gặp.”
Giọng nói hắn rất lạnh nhạt, mà lại nặng nề như vàng, nhưng trong đôi mắt rả rích tình ý, chứng minh hắn chưa từng có quên nàng.
Tuyết Liên nghe hắn gọi muội muội, chỉ cảm thấy buồn nôn!
“Mặc kệ ngươi muốn làm gì, Phúc Nhai vô tội, hắn không phải người Tuyết Tộc, ngươi thả hắn đi!”
Tuyết Dạ nghe vậy, dường như giống nghe một chuyện cười, nặng nề nở nụ cười ha hả.
“Hắn dám cưới nàng, thì rõ ràng đã chuẩn bị chết rồi…”
“Ngươi…”
“Suỵt!” Tuyết Dạ để ngón tay lên trên môi mình, “Nàng tốt nhất đừng nói cái gì chọc giận ta, nếu không, lần tiếp theo, Phúc Nhai thiếu không phải còn là một ngón tay, mà là một cánh tay.”
Tuyết Liên tức giận đến toàn thân run rẩy! Nhưng cuối cùng cũng không còn dám kích động hắn.
“Ngươi, ngươi gọi ta đến, rốt cuộc muốn làm cái gì?!”
Tuyết Dạ híp mắt nhìn nàng một cái, “Không làm gì, ta rất nhớ nàng, lâu không gặp như vậy, nàng vẫn không có chút nào thay đổi… Vẫn đẹp như vậy…”
“Ngươi im miệng!”
Tuyết Liên cảm giác bị sỉ nhục, trực tiếp ngắt lời hắn.
Bây giờ đại đa số Liên Quốc đều bị hắn khống chế, nàng tự biết mình bất lực đối đầu với hắn, nhưng không quan trọng, Y nhi sẽ không bỏ mặc để hắn làm xằng làm bậy, cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1203241/chuong-740.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.