Vào buổi tối, Ninh Úc như thường lệ ngồi phê duyệt sổ gấp.
Hắn là Nhiếp Chính Vương, mặc dù có sáu người thuộc hạ có thể chia sẻ việc chính vụ, nhưng có chuyện vẫn phải qua tay hắn mới được, mà lại trong tay hắn cửa hàng mặt tiền trải rộng bốn nước, Ngân Trang cũng được hợp tác cùng Tam quốc khác, còn thêm trạm chuồng ngựa xuyên quốc gia, xây dựng đường quốc lộ, làm xưởng đóng tàu, có thể nói hắn bận bịu phân thân giải quyết mọi thứ!
Ninh Tương Y chui vào cửa sau le lưỡi, Ninh Úc bận rộn như vậy, nàng còn luôn luôn làm phiền hắn, ngẫm lại thật sự là có chút nghi ngờ phiền phức.
Cho nên nàng lẻn vào phía sau hắn.
Lúc này Ninh Úc đang nghiêm nghị nhìn chằm chằm sổ gấp, mặt mày lạnh lùng, môi mỏng khẽ mỉm môi, tự dưng cho người ta một cảm giác lạnh lùng khó mà tới gần, nhưng khi một đôi tay nhỏ đặt vào huyệt thái dương hắn, lông mày hắn bỗng nhiên buông lỏng. Môi mỏng nhếch mép cười một cách tự nhiên.
“Không phải nói nàng ngủ trước sao?”
Ninh Tương Y xoa bố nhẹ trán cho hắn.
“Phu quân đại nhân nhà ta còn chưa ngủ, ta thân là tiểu nương tử, sao có thể ngủ trước đây? Nhà chúng ta không có cái quy tắc này!”
Ninh Tương Y nói rất từ tốn.
Ninh Úc nhắm mắt lại, khuôn mặt thanh tú quá mức khi nhắm mắt lại khí thế cũng giảm bớt, sinh ra một chút mềm mại.
“Vậy tiểu nương tử có nghe lời phu quân không?”
Ninh Tương Y nghịch ngợm cười nói.
“Còn phải xem là chuyện gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1203218/chuong-717.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.