Lúc dùng bữa tối, Tuyết Liên cuối cùng cũng được gặp con gái của mình.
Tuy rằng nhìn có điểm mệt mỏi, nhưng vẻ mặt e lệ ngượng ngùng, tất nhiên là bị tổn thương.
Mặt nàng đỏ lên, không khỏi trừng mắt nhìn Nhiếp Chính Vương rồi liếc một cái, Ninh Úc cảm giác được sự thù địch của nàng, khó chịu nhướng mày.
Vừa thấy người khác, trên người hắn lại xuất hiện khí tức dọa người khác đến kinh người, làm tiểu cung nữ bưng đồ ăn chân như muốn mềm ra.
Ninh Tương Y không khỏi dùng chân đạp Ninh Úc một cái, mặt lạnh cũng quá dọa người rồi!
“Ngươi lại muốn dọa con nít à!”
Ninh Úc quay đầu lại ánh mắt kia lập tức vô tội, trong trẻo, tựa hồ muốn nói “Ta không có mà!”
“Có!”
Đôi tay Ninh Tương Y nhéo mặt hắn, “Mặt ngươi toàn xụ xuống, nếu con sinh ra cũng giống như ngươi thì làm sao bây giờ! Cười cho ta!”
Sau khi bị Ninh Úc ăn sạch, dũng khí của Ninh Tương Y rõ ràng dâng lên a, Ninh Úc cũng không giận, thật đúng là nhìn nàng ôn hòa cười.
“Cười vậy được chưa?”. . Truyện Thám Hiểm
Rồi mới hắn quay đầu, lạnh buốt cười nhìn Tuyết Liên, “Như vậy còn sợ sao?”
Chưa thấy ai trở mặt nhanh như vậy!
Phúc Nhai ho khan hai tiếng, ôm vợ mình đang chấn kinh nói, “Vương gia không cần khách khí…… Chúng ta, chỉ là thói quen.”
Ninh Úc vừa lòng gật đầu.
Ninh Tương Y hận rèn sắt không thành thép nhìn cha mẹ nàng, rồi mới tức giận lùa cơm, nhưng Ninh Úc và Phúc Nhai, Tuyết Liên đều không có động đũa, mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1203175/chuong-674.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.