“Ta biết huynh thân có bệnh kín, cuối cùng là dùng thủy vân thảo chữa khỏi, biết lúc huynh động tình, con ngươi sẽ đỏ lên, thậm chí ta còn biết…… Bên trong đùi huynh có một vết bớt, khi còn bé không rõ ràng, sau mười tuổi mới có, mẫu hậu huynh cũng không biết điều đó.”
Lòng Ninh Giác chợt lạnh.
“Ta biết huynh thích nhất là màu xanh ngọc, nhưng huynh chưa bao giờ mặc, bởi vì màu sắc đó quá tinh xảo, mất trang trọng, ta biết huynh ghét nhất đồ ngọt, huynh cũng không nói, bởi vì thân là Thái Tử, thích hay ghét đều không thể để người khác biết, ta biết huynh khi còn bé còn nghịch ngợm quá, cắt râu thái phó, còn biết Hoàng Hậu lần đầu tiên đánh huynh, ôm huynh khóc, làm tâm trí huynh đột nhiên trưởng thành, ngày lột xác đó, là sinh nhật bảy tuổi của huynh……”
Lòng Ninh Giác càng ngày càng lạnh, chuyện này…… Hắn đều không nói với Y Nhi.
“Huynh còn cảm thấy, đây là mộng sao? Trời xanh rủ lòng thương, cho ta một lần cơ hội, cho nên, mặc dù ta bị huynh phản bội, tan nát cõi lòng, bị ngược mà chết, ta đều không có tìm các huynh báo thù, bởi vì ông trời cho ta cơ hội, ta cho các huynh cơ hội.”
Ninh Giác nửa ngày mới tìm về giọng nói của mình, “… Kiếp trước, kiếp trước ta thương tổn nàng, nhưng Ninh Úc…. Ninh Úc hắn còn giết nàng! Nàng vì sao……Chọn hắn mà không chọn ta!”
Hắn vội vàng lôi kéo tay Ninh Tương Y, trong bóng đêm, hai mắt hắn tỏa sáng!
“Nàng ít nhất nên cho ta một cơ hội chuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1203096/chuong-595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.