Ninh Tương Y cảm thấy đầu mê man, nàng đã luôn đi lại trong bóng đêm, đột nhiên hình tượng trước mắt thay đổi, biến thành ban ngày, nàng… lại lạc vào ảo giác rồi sao?
Bởi vì bản thân nàng bị trọng thương, lại tới gần bảo tàng, cho nên bị quái thạch trong bảo tàng thừa lúc yếu ớt mà tấn công nàng sao?
Thế nhưng hình ảnh trước mắt lại chân thật như vậy.
Đây là một đường đi sạch sẽ, hai bên đều là cửa hàng, nhưng lại rất ít người, trên mặt mỗi người hình như đang tràn đầy vui sướng vì sống sót sau tai nạn, Ninh Tương Y người ở trong đó, lại có cảm giác vừa hoàn tất những công việc còn dây dưa chưa làm, cảm giác này.. thật sự rất quen thuộc.
Là cái gì đây?
Lúc này, có một cỗ kiệu to lớn và lộng lẫy chầm chậm đến, toàn thân kiệu màu đen và đó khiến cho người khác cảm giác vô cùng nặng nề! Nhưng dân chúng hai bên đường lại thật vui vẻ, nhao nhao quỳ là xuống, trong vui sướng, mang theo một chút kinh sợ!
Người đó là ai?
Ninh Tương Y lùi sang một bên, mặc cho cỗ kiệu nặng nề kia cùng đội ngũ ngàn người đi qua nàng, lúc đến gần, bên trong dân chúng có người hô to!
“Bái kiến Nhiếp Chính Vương!”
Trong khoảnh khắc hắn hô một tiếng làm phá tan sự yên tĩnh trên đường, dân chúng vội vàng cùng nhau cúi đầu, hô to!
“Bái kiến Nhiếp Chính Vương!”
Nhiếp Chính Vương?
Ninh Tương Y đứng trong đám người, tinh thần chấn động!
Nhìn cỗ kiệu kia càng ngày càng gần, lúc đi đến trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1203058/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.