Rừng Vô Vọng, phía Nam, có một ngôi nhà tranh vách đất sắp đổ.
Một người mù đang dùng cơm, đồ hắn ăn có thể nói thô không chịu nổi, đen sì căn bản không nhận ra là gì, nhưng hắn giống như đã mất vị giác, chỉ muốn no bụng.
Một nam nhân mặc quần áo lộng lẫy đứng một bên, nghĩ thật sự trong ngôi nhà này không có chỗ nào đứng được! Càng đừng nói đến chuyện ngồi!
“Không ngờ, đệ nhất đại trưởng lão võ công thiên hạ thế mà lại nghèo túng đến mức này, chậc chậc… Thật là khiến người ta thương tình.”
Nam nhân mặc hoa phục trong mùa thu còn đong đưa quạt xếp, một bộ dạng thư sinh quý phái, còn tên mù lòa lại ngửi được trong không khí có mùi hôi thối, bỏ chén bể trầm giọng nói.
“Ngươi lại đi cắt da của ai? Nhanh ra khỏi nhà của ta, mùi thối kia khiến ta mất hết khẩu vị!”
Tên mù lòa làm cho đối phương thu lại cây quạt, giận dữ! Nhưng đúng như là tên mù lòa nói, lớp da này không phải của mình nên mới nổi giận, cho nên hắn giận thì giận, cho dù ánh mắt hung dữ như có thể ăn thịt người, nhưng khóe miệng của hắn nhưng vẫn mang theo một theo một nụ cười an bình, không có một chút thay đổi.
“Không sao, ngươi hung dữ với ta cũng được, nhưng đừng hù doạ người sắp tới đây… Nàng thật sự thông minh, mới đó mà đã có tấm bản đồ hoàn chỉnh, đáng thương... Ta mất mười năm cũng không tìm được… Hoá ra ngươi lại giao cho Tuyết Tiếu! Hắn trời sinh thân phận đã như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1203037/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.