Ninh Úc yêu thương chạm vào người nàng.
“Hoàng tỷ, nàng có sao không?” Ninh Giác, hắn có làm nàng bị thương không? Ninh Úc muốn hỏi, nhưng lại sợ thật sự đã xảy ra chuyện, nói như vậy nàng sẽ tổn thương, mà nhìn qua nàng chỉ hơi chật vật, cũng không có vết thương nào khác.
“Không sao.” Ninh Tương Y lắc đầu, “Ninh Giác… Hắn không làm ta bị thương, chỉ là tạm thời ta không có võ công, người thì sao? Ngươi vẫn ổn chứ?”
Ninh Úc muốn nói hắn rất tốt, nhưng Tiểu Thất đứng một bên che lấy vết thương không nhịn được xen vào, “Công chúa, Thái tử dùng ngài để uy hiếp Vương gia! Chúng ta còn tưởng rằng…!”
“La Tiểu Thất!” Ninh Úc giận dữ, hắn nói như vậy chẳng phải là nói bộ dạng mình trước mặt tình địch rất bị động à?
Ninh Tương Y cười khúc khích, nhưng binh lính truy bắt đã đuổi theo phía sau, “Đi mau! Rời khỏi nơi này rồi nói!”
“Không kịp…” •
Ninh Úc nhìn qua bờ vai của nàng phía sau, cấm quân đen nghịt đã áp trận! Trừ phi bọn họ nhảy xuống sông trốn đi, nếu không ở trước có quân địch ở phía sau có truy binh, hơn hai trăm người bọn họ, căn bản có chết cũng không thoát nổi.
Ninh Tương Y có chút trầm ngâm, hồi lâu vẫn không hành động gì, vẫn chút suy nghĩ.
Ninh Giác ngồi ở trên kiệu liễn, ung dung không vội đi đến.
Hắn nhìn thấy trong mắt Ninh Tương Y là tràn đầy tức giận, “Y Nhi... Ta không đành lòng tổn thương nàng, thế nhưng… Không thương tổn nàng, nàng lại khiến ta rất đau đầu.”
Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1203025/chuong-524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.