Chuyện này lúc đầu vô cùng quan trọng,nhưng đó là trước khi nhìn thấy hoàng tỷ bị thương, cơ bản là hắn cũng không nhớ nổi chuyện này, nhưng bây giờ thoáng bình tĩnh lại, cái vướng mắc trong lòng kia lại ngo ngoe động đậy, lại một lần nữa sôi trào!
Nếu như hoàng tỷ không phải máu mủ của hắn, hắn… Tội gì đè nén mình thêm?
Từng bước một, hắn đi đến cuối giường, mỗi một bước rơi xuống đất đều nhỏ không thể nghe thấy, hắn còn nín thở, chờ mong đáp án sắp xảy ra, vốn mong đợi, giờ khắc này lại sợ.
Hoàng tỷ, nàng thật sự không phải người thân của hắn sao? Giữa bọn họ, sẽ có càng nhiều điều có thể sao?
Ninh Úc nhìn chằm chằm cặp chân như ngọc kia tràn đầy vết máu thật lâu, cuối cùng từ trong ngực lấy ra tấm giấy dầu, vừa vặn một giọt máu tươi lung lay sắp rơi xuống, hắn vươn tay ra, vừa vặn nhỏ vào bên trên tấm giấy dầu…
Thật giống như bỏ một giọt nước đá vào trong dầu đang sôi trào dầu, cuối cùng mạnh mẽ bùng nổ ra...
Sau khi Thượng Minh Hi trở về, mặc dù yên tĩnh ngồi bên cạnh Tư Vô Nhan, nhưng toàn bộ tâm trạng đều đang nghĩ chuyện khác, nam nhân đột nhiên xuất hiện kia, lúc trước hắn đã gặp một lần, ở trong yến tiệc mừng thọ Đại Dục Hoàng đế, lúc trước phong thái hắn uy nghiêm, không ngờ mấy năm ngắn ngủi, hắn lại trưởng thành đến như vậy.
Lúc này, Bạch Khải Du cũng biết Ninh Tương Y được một nam nhân ôm trở về, trong lòng của hắn buồn bực, lúc rửa tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1202989/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.