Khói hun lửa đốt, cả người nàng chật vật đen xám như vừa lăn lộn xong! Quần áo trên người đầy lỗ rách to nhỏ nhỏ, những chỗ bị cháy nhìn rất rõ ràng, thậm chí nhìn được da thịt bên trong đều đã bị bỏng, trên trán có vẻ mệt mỏi... Nhưng đôi mắt kia lại vô cùng sáng tỏ, nhìn thẳng về phía Lộc trước, bất luận kẻ nào, lực lượng bao nhiêu cũng không làm nàng dao động!
Cho dù gian nan như thế nào, nghịch cảnh như thế nào, núi đao biển lửa, nàng cũng dám xông vào!
Tư Vô Nhan nhớ lại lúc nàng nhảy lên tiếp đất là biển lửa, hơi nước bốc lên, ngọn lửa xung quanh chỉ cách bọn họ một gang.
Bọn họ thật sự đi lại trong ngọn lửa, vừa đi vừa cầu nguyện sống sót!
Mỗi khi có tia lửa nổ tung, nàng luôn che chở cho hắn trước, có một giây, hắn nhìn thấy tia lửa đốt một vòng tròn ở trên người nàng, lúc đó hắn cảm giác lòng mình giống như cũng bị đốt thủng một lỗ, vừa đau vừa nóng!
Hắn biết rõ, Ninh Tương Y che chở hắn, là thói quen kẻ mạnh đối với kẻ yếu, nhưng hắn luôn có một suy nghĩ kích động không thể kiềm chế nổi!
Đó chính là hắn không muốn tiếp tục làm kẻ yếu nữa!
Thân thể suy nhược chỉ là cái cớ, vì sao hắn không thể mạnh mẽ để bảo vệ nàng?
Miệng của cấm quân đều há hốc, hiển nhiên cảnh tượng này, đều làm tất cả bọn họ kinh ngạc!
Bọn họ nhìn từng bước chân Ninh Tương Y khói bốc lên, nàng mang theo một người chậm rãi đi qua một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1202976/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.