“Ta tận mắt thấy mẫu thân máu me đầy mặt, bị đánh gần như không thở nổi, nhưng lúc nàng nhìn thấy ta còn chưa đi, hai mắt sáng lên, liều mạng nháy mắt với ta, muốn ta trốn đi.
Ta tận mắt thấy nàng đã hấp hối, bị phụ thân đem đổi ba cân lương thực, nhìn thấy nàng bị người khác chặt tay chặt rơi cổ, bị giết chết như động vật, ta mới biết được chỗ đó không phải nhà của ta,
Cho nên, ta vẫn rất cảm kích Thái hậu.”
Xuyên thấu qua khe hở, cách nhau một bức tường hắn có thể nhìn thấy, Thái hậu đang làm cái gì, cũng có thể nghe được tiếng của nàng, hắn toàn toàn không thèm để ý, còn cười nói.
“Mặc dù phục vụ nàng là một vấn đề rất nguy hiểm, nhưng so với lang thang ăn bữa này lo bữa khác, so với bị người khác xem như nô lệ mà tra tấn, đợi để ở bên nàng, làm nàng vui, còn dễ dàng hơn nhiều, cũng hạnh phúc nhiều, cho nên ta rất cảm kích nàng.
Nàng dường như cũng thật sự thích ta, nam sủng không được tham gia vào chính sự, không được nắm quyền, nhưng nàng lại cho ta binh quyền, như thế, cũng coi như nam sủng đệ nhất vô nhị rồi?”
Ninh Tương Y buồn bực, “Vậy ngươi vì sao…” Còn muốn phản nàng vậy?
Thượng Minh Hi có chút nghiêng đầu, nhìn nàng cười một tiếng lộ ra hai cái răng mèo.
“Bởi vì ta nhìn thấy mai sau.”
“Mai sau?”
Hắn gật gật đầu, “Thái hậu thông minh lanh lợi, nhưng lại hay tin lời người khác, dù tiểu nhân hay trung thần, nếu nàng ngồi vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1202968/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.