Muốn trách thì trách con khỉ kia tồn tại như không tồn tại, đến mức hiện tại lúc cần thiết nàng mới nhớ tới bọc đồ đã rơi ở Triệu Thành tại phủ Thái Thú, cũng không biết con khỉ nhỏ kia đã trốn ra chưa…
Bạch Khải Du trừng nàng một chút, đến lúc nào rồi, nàng còn có tâm tư quan tâm vật cưng của nàng?
“Làm sao bây giờ? Trông coi nghiêm ngặt như thế, chúng ta không thể lẻn vào.”
Ninh Tương Y cười, như bà cụ non vỗ vỗ vai của hắn, “Đây là lúc để người nhìn thấy thực lực chúng ta chênh lệch thế nào, cho ngươi biết vì sao ngươi chỉ có thể làm tiểu tư? Bởi vì ngươi— quá yếu!”
Nói xong, không đợi Bạch Khải Du phản ứng, Ninh Tương Y liền nhảy xuống.
Mà nàng thật sự canh chuẩn thời gian, vừa lúc hai đội lính canh đưa lưng về phía sau nháy mắt, nàng nhảy vào trong đó, mà không hề gây tiếng động! Khinh công kia, quả thực khiến người khác kinh ngạc!
Bạch Khải Du trong lòng không cam tâm, nhưng vẫn bái phục, nữ nhân này, công phu tốt hơn hắn quá nhiều! Cũng không biết có phải nàng luyện võ từ trong bụng mẹ hay không, nếu không sao lợi hại như vậy?
Ninh Tương Y chui vào, nếu không phải nàng hành động nhẹ nhàng như vậy, nếu không phải đang là ban đêm, nàng lại mặc áo đen, thì đã sớm bị phát hiện, bởi vì cái doanh trại này, đêm khuya có hai ngàn người đang canh gác, không biết chuyện gì đang xảy ra!
Ninh Tương Y nhìn trái nhìn phải, cuối cùng đã tới cái lều vải lớn nhất,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1202937/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.