“Ninh Tương Y… Đồ điên! Ngươi sẽ chết không yên lành!” Nàng nghiêng đầu không dám nhìn Ninh Tương Y hung hãn nói.
“Vụt —!” Ninh Tương Y trực tiếp thưởng nàng roi thứ sáu, đổi về nàng một tiếng hét thảm!
“Tiện nhân! Dâm phụ! Ngươi quả là nữ nhân ác độc! Ở trước mặt Ninh Úc còn giả bộ lương thiện như vậy!”
“Vụt!”
Ninh Tương Y nhìn khuôn mặt nàng nhăn lại vì đau, mồ hôi lạnh cùng nước mắt chảy xuống, trong lòng cuối cùng xả được cơn giận!
Nàng đã sớm muốn dạy dỗ nàng, chỉ là muốn lo chuyện đại cục trước nên chịu đựng, những hiện tại, nàng không muốn nhịn nữa!
“Ta chính là ác độc như vậy thế nào? Ngươi lương thiện lắm à? Vậy ta ngược lại ta muốn nhìn xem sẽ có người tới cứu người hay không!” Ninh Tương Y không chút nào nương tay, vì cái thứ người xấu này thì làm gì có cảm giác đâu?
Long Thành Thính Tuyết bị nàng quất vài roi đến mức muốn kêu trời, nàng không hề nghĩ Ninh Tương Y là một người điên cuồng như thế! Làm việc không cân nhắc đến hậu quả!
Nhưng nàng không biết là, người ta không phải không cân nhắc hậu quả, mà đã sớm nghĩ ra đối sách!
Như những roi này, nàng đều dùng ám kình, đánh vào người rất đau, nhưng không hề có vết thương, máy ngày sẽ hết, nàng mới không sợ! Cứ đánh thôi.
Vài roi rơi xuống, Long Thành Thính Tuyết rõ ràng muốn ngất đi,nhưng bởi vì quá đau, nàng lại duy trì tỉnh táo, tỉnh táo tiếp nhận phân cực hình này!
“Bố Cát! Đa Luân!”
Chỉ là vài roi, Long Thành Thính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1202830/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.