Tiêu Thắng không thở nổi, hai chân đạp loạn xạ, chỉ có mũi chân chạm đất! Ninh Tương Y cũng sợ trực tiếp đem hắn bóp chết, cho nên nhẹ thả tay, hắn rơi xuống trên mặt đất, họ kịch liệt, hai mắt đảo loạn, nhưng một bước cũng không dám động.
Ở trước mắt là Hoàng đế… Nhưng dù vậy, bên ngoài xa nhiều cấm quân cũng không ai dám tiến lên đây, mắt lạnh lùng khó chịu nhìn Hoàng đế.
Lúc này Vân Cẩm mới định thần lại, không thể nào, ảnh hưởng của cảnh tượng vừa rồi quá lớn! Nàng không ngờ Ninh Tương Y lại đến cứu mình, lại còn dùng cách này!
Không khí nồng nặc mùi củi cháy, bầu trời u ám, tro đen rơi xuống, giống như tuyết đen, cảnh tượng địa ngục trần gian.
Bên ngoài vẫn là tiếng kêu loạn, nhưng Ninh Tương Y cũng từng để ý tới, chỉ là sau khi nhìn qua đám người một chút, nói với Vân Cẩm.
“Ngươi còn muốn trốn tránh tới khi nào, chẳng lẽ ta còn phải đứng ra chủ trì việc của ngươi à?”
Vân Cẩm như ở trong mộng mới tỉnh, được Vương Kính vịn đi ra, lúc này nàng có chút sợ hãi, e ngại tới gần Ninh Tương Y, loại cảm giác này, giống như lúc mới lần đầu tiên biết nàng, cả người bị khí thế trên người nàng đè nén, mỗi lần tới gần nàng, ngay cả thở hơi thở cũng không dám lớn
Nàng còn có chút ảo não, lúc này cũng không dám gọi tên Ninh Tương Y, trầm giọng hỏi.
“Bây giờ ta nên làm gì?”
“Làm gì bây giờ?” Ninh Tương Y nhíu mày nhìn nàng, bây giờ đã là cục diện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1202820/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.