Long Thành Vô Cực cười một tiếng, lúc này hắn mặc dù ngồi phía dưới, thế nhưng toàn thân toả ra sức mạnh quyền thế, so với uy lực của. Ninh Kham cũng không hề thua kém, điểm này đề Ninh Kham rất động tình, thiên hạ này, rất nhanh thôi sẽ là thiên hạ của người trẻ tuổi này.
“Bản vương lần này tới đây, tất nhiên là vì chuyện chính sự, hơn nữa còn là đại sự! Nghe nói Đại Lục có ý cùng Ngọc Hành thông thương? Đồng thời kết hợp Ngân Trang, thống nhất ngân phiếu?”
Lâu Diệp Vương đi thẳng vào vấn đề, Hoàng đế tất nhiên cũng không nói nhiều, “Đúng là như thế, bây giờ bồn nước thái bình, tại sao lại phải đóng cửa bế quan? Nếu muốn phát triển, thì phải lấy sở trường bổ sung cho nhau, vừa có thể phát triển quốc gia vừa cùng các quốc gia dung hợp, giảm bớt mâu thuẫn, thứ hai... Cũng là hi vọng người dân có thể ngày càng tốt hơn.”
Những lời này, là lời mà Ninh Tương Y đã thuyết phục người mở biên giới nói, mặc dù ý nghĩa hơi nông cạn, nhưng mục đích rõ ràng, chân chính, nếu làm được không chỉ là một chiến tích vang danh, còn là một bước tiến phát triển lớn!
Mặc dù cần dũng khí, thế nhưng Ninh Kham tuy là người già nhưng tâm không già, không sợ thiểu điều này!
Nói cho cùng, cũng bởi vì Ninh Tương Y trong tay có súng đạn, một khi phát sinh chiến tranh, nàng sẽ không bỏ mặc đất nước, cũng vì chuyện này mà Ninh Kham mới có dũng khí mở biên giới.
“Đại Dục thật sự là biết nhìn xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1202777/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.