Nói rồi lại nói, Thái Hậu một mặt đầy bị thương.
“Yến nhi đáng thương, cha mẹ mất sớm từ nhỏ, tính tình chỉ hơi kiêu ngạo một chút, đem nó về để ai gia từ từ khiển trách cũng được. Nàng ta Ninh Tương Y vậy mà thật to gan, nói giết liền giết? Rõ ràng chính là không để ta vào mắt.”
“Mẫu hậu!”
Hoàng đế nổi giận! Nhìn xung quanh một chút, cũng may cung nhân sớm. đã lui hết ra ngoài, chỉ còn duy nhất một người là Thường Hỉ ở đây, nếu không mặt mũi của hoàng để biết đặt đâu?
“Ôi, hiện tại người đã cảm thấy nhục nhã rồi sao? Biết vậy tại sao còn không làm sớm hơn?”
Thái Hậu cười khẩy một tiếng, lau nước mắt trên mặt, “Cũng chỉ là một đứa dã chủng, người lại thiên vị nó hơn cả mẫu hậu thân sinh ra người, sủng nó vô pháp vô thiên! Con trai người vì nó mà dám điều cả cấm vệ quân! Việc này nếu người không quản, sau này, cấm vệ quân kia không biết chừng có ngày đao kề trên cổ hoàng đế cũng nên.”
Ninh Kham sắc mặt cực kì khó coi, ông cũng hiểu vì sao Ninh Tương Y trực tiếp dứt khoát giết Long Hàm Yến, bởi chỉ cần Long Hàm Yến tiến cung, chắc chắn sẽ không phải chịu bất kì hình phạt nào.
Tiếp nữa, đây cũng là tín hiệu báo tin nàng thật sự đã trở về, lại giống như giết gà dọa khỉ, mà Long Hàm Yến chính là con gà kia, nhưng thật sự ông không thể đoán được suy nghĩ của Ninh Tương Y, tự tin kia từ đâu mà có, càng không biết phải làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1202736/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.