Thời điểm ra đi, Ninh Tương Y không quên để lại hai gốc cỏ Hỏa Vân, sau đó liền rời đi, không hiểu sao sau khi làm xong chuyện này, nàng đột nhiên cảm thấy trong lòng rộng mở tươi sáng, mà lại tựa như đã hiểu ra điều gì đó, con đường trước mặt cũng trở nên rõ ràng hơn.
Lúc Ninh Tương Y trở lại, Tiêu Uyên rõ ràng cũng cảm nhận được sự thay đổi của nàng, tựa như một viên dạ minh châu phát sáng vạn trượng được rèn dũa thành một viên tử minh châu phát ra hào quang nội liễm, ở bên nàng khiến người ta càng thêm vui vẻ.
Sau khi giao văn hàm của Ninh Úc trong không gian cho Tiêu Uyên, Ninh Tương Y cảm thấy cả thể xác lẫn tinh thần đều trở nên nhẹ nhõm, Tiêu Uyên cũng không hỏi nhiều nàng đi làm gì, bởi gần đây hắn cũng bị ép vô cùng thảm …
Mẫu phi buộc hắn tuyển phi, hắn không bằng lòng, thế nên mẫu phi liền muốn tìm Tương Y… Mẫu phi có lẽ là biết tâm tư của hắn, nhưng hắn cũng biết rõ tâm tư của Tương Y không có ở đây, hoặc có thể nói, nàng … vốn không thuộc về Ngọc Hành…
Thời gian chậm rãi trôi qua, từ nắng như thiêu đốt đến tuyết trắng phủ đầy, thấm thoát lại qua một năm, Ninh Tương Y vừa tròn mười bảy tuổi.
Một năm này có rất nhiều chuyện đã xảy ra chẳng hạn như khi Kim Ngọc ngân trang (ngân hàng) của Ngọc Hàng đã được thành lập lại bỏ rất nhiều ngân phiếu cũ và cho ra đời một loại ngân phiếu mới, thông dụng khắp cả nước!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1202717/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.