Lời nói của hắn khiến Ninh Tương Y sững sờ, lại nghe thấy hắn cố nén nỗi đẳng chát trong lòng, cố gắng tỉnh táo, bình tĩnh nói tiếp. “Tỷ không tin đệ, thời gian sẽ chứng minh tình cảm của đệ với tỷ... Cho dù trải qua nhiều khó khăn hơn nữa, nó sẽ chỉ sâu đậm chứ không nhạt phai."
Tình ý trong mắt hắn như có thể chạm vào, suýt nữa thì Ninh Tương Y cảm thấy mình sắp hãm sâu vào trong mắt đối phương, không thể tự kiềm chế.
Nàng mím môi không nói gì. "Mà bây giờ đệ cũng không muốn thả tỷ đi, thế nhưng đệ không giữ tỷ lại được.."
Hắn nhằm mắt, đời này chỉ có với nàng, hắn mới cảm nhận được cảm giác bất lực phát ra từ tận đáy lòng kia, sắc mặt hắn trắng bệch, nhẹ nhàng cười khổ. “Đã không giữ được tỷ ở lại, đệ cũng chỉ có thể nỗ lực đến khi đệ có thể giữ tỷ ở lại rồi ra tay sau, cho nên lần này... Đệ muốn tiêu sái một lần, nhìn tỷ rời đi."
Trong lòng Ninh Tương Y kinh ngạc, nàng nhìn Ninh Úc rất lâu, nhìn ánh mắt hắn, rõ ràng thống khổ nhưng lại muốn buông tay... Điều này không chỉ không khiến nàng thở phào, ngược lại nàng cảm thấy càng thêm nặng nề, chỉ vì tình cảm đậm sâu trĩu nặng này của hắn.
Khiến nàng... Không biết nên đáp lại như thế nào mới được. "Không đi à?"
Ninh Úc đột nhiên ngửa đầu cười, dưới ánh trăng khuôn mặt hiu quạnh càng thêm lạnh lùng và đẹp đẽ như yêu nghiệt tại thế, đã có vẻ đẹp phong hoa tuyệt thế của kiếp sau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1202710/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.