Lời mỉa mai hờ hững của Ninh Tương Y khiến mặt Lý Kha đỏ bừng! “Ta không hề! Là các ngươi! Là các ngươi không cho ta đường sống, đã như vậy, thà chết cho xong, không phải sao? Đại trượng phu sống ung dung, không sợ sống chết! Chẳng phải chỉ là một cái đầu người thôi sao, lấy đi đi!” "Vậy vì sao ngươi muốn ta giết ngươi?"
Ninh Tương Y bình thản đâm thủng sự ngụy trang của hắn ta, nhìn thấy mặt hắn ta đột nhiên trắng bệch, nàng cười nhạt.
Nếu không phải hối hận thì đã không quỳ ở đây, cầu nàng trừng phạt đúng không? "Có lẽ ngươi không sai, hơn nữa ngươi cũng không hối hận..." Ninh Tương Y có chút mệt mỏi, giọng nói nhẹ nhàng như thở dài vang lên bên tại hẳn ta. "Nhưng ta vẫn quyết định... tha thứ cho ngươi." "Cô!"
Lý Kha bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn nàng! Cơ thịt trên mặt đang run rẩy! Có phải Ninh Tương Y đang thương hại hẳn, có phải đang bố thí cho hắn hay không?!
Ai ngờ hẳn vừa ngẩng đầu đã chạm phải ánh mắt lãnh đạm của Ninh
Tương Y.
Cặp mắt đó như có thể bao dung vạn vật, mênh mông vô bờ, nhưng cũng trống trái, nguy hiểm, sâu xa. “Chẳng phải ngươi nói ngươi ở chỗ cao sẽ làm tốt hơn ca ca ngươi sao, sẽ làm nhiều việc tốt vì nước vì dân, cuối cùng ghi tên sử sách sao... Ta chờ."
Nói xong, nàng quay người rời đi, phía sau là giọng nói tức giận của Lý Kha sau khi hoàn hồn!
Ninh Tương Y, cô nhân từ nương tay như vậy, một ngày nào đó sẽ chết trong tay ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1202656/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.