Khi Ninh Úc rời đi, đêm đã khuya... Khoảnh khắc hắn đóng cửa lại, Ninh Tương Y không nhịn được nữa, mở choàng mắt!
Nàng vẫn có thể cảm nhận được cảm giác tê tê trên môi! Khi hắn hôn nàng, nàng cũng có thể cảm nhận được sự vui mừng và ngọt ngào của hån!
Cả người Ninh Tương Y như mất hồn, trống rỗng, não cũng không vận hành được!
Bởi vì tâm trạng không tốt nên nàng không uống bao nhiêu, liền mượn cơn say ngủ thiếp đi, lúc Ninh Úc cắn nàng, nàng đã tỉnh rồi, có điều bởi vì tình cảnh quá xấu hổ nên nàng vờ ngủ thôi.
Còn Ninh Úc thì đang hoảng loạn rối bời nên không phát hiện ra nàng đã tỉnh!
Nàng cho rằng nàng cử động như thế, nhất định sẽ dọa cho Ninh Úc chạy biến, nhưng không ngờ chẳng những hẳn không bị dọa, ngược lại một lúc sau còn hôn nàng tiếp... liếm láp... triền miên... tình cảm nồng nàn trong nụ hôn khiến nàng hoảng hốt! Có trời mới biết nàng tốn bao sức lực mới nhịn cho hơi thở không thay đổi, nếu không để Ninh Úc phát hiện nàng đã tỉnh, nàng thật sự không biết phải đối mặt với hắn ra sao nữa!
Sao Ninh Úc.. lại thích nàng chứ?
Suốt bao năm qua, nàng coi hắn như đệ đệ, như bạn bè, thậm chí là coi như con! Nhưng duy chỉ không có khả năng đối xử với hắn như người yêu, hắn mới bao tuổi chứ! Hắn mới mười ba tuổi! Tại sao đứa bé nhỏ như vậy đã có cách nghĩ như thế rồi?!
Nàng nghĩ tới kiếp trước, bởi vì Diệp Khuynh Vãn đối xử tốt với hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1202653/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.