"Muốn đệ dẫn tỷ đi à, được thôi...”
Giọng của thiếu niên khàn khàn kỳ lạ, trầm thấp, như đang ma sát vào tại.
Ninh Tương Y ngơ ngác nhìn hắn, lúc này đầu óc chuếnh choáng, nàng đành cố gắng duy trì tỉnh táo.
"Chỉ cần hoàng tỷ... Hôn đệ một cái là được.”
Ninh Tương Y cho rằng mình nghe lầm!
Nàng giật bắn mình, nhìn Ninh Úc với ánh mắt vô cùng kỳ lạ mà cảnh giác, những men say mê man vừa rồi đã biến mất sạch, nàng chỉ cảm thấy kinh hãi!
Thấy nàng đột nhiên tỉnh táo, Ninh Úc thở thật dài trong lòng Hắn chống một tay lên vách đá sau lưng Ninh Tương Y, cơ thể áp sát, trong mắt tràn ngập bất đắc dĩ.
"Lúc trước khi đệ ngủ, hoàng tỷ cũng sẽ hôn trán của đệ, chúc đệ ngủ ngon... Bây giờ chỉ lớn hơn một chút thôi, tỷ đã không còn gần gũi với đệ nữa...”
Nét mặt hắn không hề thay đổi, song nỗi tủi thân thoang thoảng đó khiến người ta đau lòng.
Ninh Tương Y giật mình, suy nghĩ bay về mấy năm trước...
Nhớ lúc đó, nàng vừa mới bắt đầu nhận nuôi hắn, có đôi khi sẽ ngủ cùng hắn, phần lớn thời gian thì không, nhiều lần... nửa đêm khi Ninh Tương Y tỉnh lại nghe thấy tiếng đập cửa, kết quả mở cửa ra nhìn, Ninh Úc nhỏ bé ngồi nhìn trời ở cửa không biết bao lâu..
Mà chỉ cần nàng vừa mở cửa, khuôn mặt vốn đang khổ sở của hắn sẽ lập tức hiện lên sắc thái khi nhìn thấy nàng.
Khi nàng giận dữ hỏi hắn nguyên nhân, hồi lâu sau hắn mới nói... Nói sau khi hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1202638/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.