Ninh Tương Y nghe vậy, trái tim đột nhiên đau đớn! Nàng không kìm được nữa, phun ra một ngụm máu!
Tư Vô Nhan cười lạnh, nhìn thấy khuôn mặt Ninh Tương Y đột nhiên tái nhợt, cười sảng khoái, đồng thời trong lòng lại đau xót, nhưng không đợi hắn nói gì, con ngựa dưới người chợt hí lên, lao về phía trước như điên! Con ngựa bị sợ!
Ninh Tương Y chịu đựng cơn đau dữ dội truyền đến từ tim, xoa máu bên môi, ngước mắt khẽ nói.
"Nói rồi mà? Con ngựa đó kị máu...”
Gió thổi vù vù qua tai! Tư Vô Nhan dán chặt trên lưng ngựa, siết chặt dây cương, tránh cho bị quăng xuống dưới! Lúc này hắn mới nhớ tới lời Ninh Tương Y cảnh cáo trước đó, trong lòng thầm hận mình tự bê đá đập vào chân!
Với tốc độ này, nếu hắn bị quăng xuống dưới, không chết cũng mất nửa cái mạng!
Cảnh vật xung quanh lùi lại, hắn nhất định phải nghĩ cách đi xuống, nếu không còn đi về phía trước, gặp du binh của Lâu Diệp, nhất định sẽ bắn chết hån! Nhưng hắn ta phải làm sao để xuống được đây?!
Trong đầu Tư Vô Nhan nghĩ tới vô số ý tưởng, đều bị hắn ta bác bỏ từng cái, trong lòng hắn ta càng gấp hơn, trán đổ mồ hôi lạnh!
Quả nhiên tạo nghiệt nhiều quá nên chết không được yên đúng không?
Trong lúc bối rối, trong lòng Tư Vô Nhan đột nhiên hiện lên suy nghĩ này, khiến trái tim sợ hãi của hắn ta đột nhiên cảm thấy rã rời...
Gió thổi vù vù vào mắt, một kẻ vô dụng như hắn ta có cách nào xuống ngựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1202623/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.