Nhưng sự phẫn nộ chua xót đó khiến Ninh Úc vô cùng khó chịu, rõ ràng chỉ cần nàng nói, bất kể nàng làm gì hắn cũng sẽ giữ bí mật! Hắn cũng sẽ tin! Nhưng vì sao đến bây giờ Ninh Tương Y vẫn không nói?
Nhìn miếng thịt bị hắn cắn trong giận dữ, trong lòng Ninh Tương Y không đoán được có phải hắn phát hiện ra điều gì rồi không, dứt khoát cắn răng, để miếng bánh thịt qua một bên, cũng xé miếng thịt sói gặm!
"Hoàng tỷ!"
Một tay hắn túm lấy bàn tay Ninh Tương Y định cho thịt vào miệng, nét mặt đau xót lại bất lực, cuối cùng thở dài: "Tỷ không thể ăn được."
Tay Ninh Tương Y bị túm chặt, nàng ngẩng đầu, tươi cười: "Chẳng phải nói còn phải chờ lâu sao, vì sao đệ ăn được mà tỷ lại không?"
Ninh Úc khẽ cắn môi, đối với dã thú ăn thịt người lớn lên này, nếu có lựa chọn, sao hắn lại để Ninh Tương Y ăn được?
Nàng không nói thì không nói vậy, chỉ cần nàng không hành xác mình, hắn có thể tiếp tục vờ câm vờ điếc.
Nghĩ đến đây, hắn nắm tay Ninh Tương Y, kéo nàng về phía mình, động tác của hắn chậm rãi, sức nắm tay nàng lại rất cương quyết, không cho phép Ninh Tương Y kháng cự.
Cuối cùng hắn cúi đầu, ngậm lấy miếng thịt sói trong tay nàng.
Mái tóc đen rơi xuống, để lộ khuôn mặt đẹp đến như yêu nghiệt của hắn, đôi môi mỏng hồng hào chạm vào đầu ngón tay Ninh Tương Y, khiến trong lòng Ninh Tương Y xót xa, nhìn thấy hắn nuốt miếng thịt vừa dai vừa tanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1202613/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.