Thật ra bản thân Hoàng hậu cũng không rõ lắm, bà ta cũng chỉ nghe người Lưu gia nói sau khi được đón ra, nhưng bà ta rất rõ, có chuyện tuyệt đối không thể để con trai biết vào lúc này, nếu không cơ thể bây giờ của hắn sẽ không chịu nổi.
Bà ta nói những chuyện tốt hơn trước, ví dụ như sau khi hắn ta bị hãm hại được đính chính danh phận, Hoàng đế thương hắn bị thương nặng, cho nên bà ta cũng được thả ra khỏi Thánh Phật
Tự.
Còn có kênh lớn đã đả thông đường chính vân vân...
Nhưng bà ta nhặt nhạnh những chuyện không quan trọng để nói cũng vô cùng nguy hiểm, khi Ninh Giác nghe thấy hắn ta được Ninh Tương Y hộ tổng suốt dọc đường đi thuyền từ sông Hoài hồi kinh, hắn ta không nhịn được nữa, đầy mừng rỡ hỏi.
"Mẫu hậu, Y Nhi đâu? V... Vì sao nàng không ở đây?"
Chẳng lẽ nàng mệt quá sao? Nhưng chẳng phải họ về được bảy ngày rồi sao?
Hoàng hậu không biết nói sao mới được, dù sao chuyện này ầmĩ như vậy, không có khả năng giấu giếm được, nhưng bà ta không dám nói, ấp úng ứng phó vài câu, nói Ninh Tương Y xuất cung, sau đó, bà ta liền lấy cớ có việc đi ra, thay người tới hầu hạ.
Người này là một tâm phúc lớn tuổi bên cạnh hoàng hậu, tên là Thủy Tiên, bà ta đi tới, rón rén, cúi đầu, không dám nhìn vào mắt
Ninh Giác, chỉ dám cúi đầu đút thuốc cho hắn ta. Lúc này, Ninh Giác đột nhiên cười nhẹ một tiếng.
Hắn ta điển trai trời sinh, con người lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1202606/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.